Edit: Phạmnhi
Dù sao bây giờ cô cũng là bác sĩ, mặc dù vẫn không thể đến khám bệnh tại nhà, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ cùng ông nội Cam xem bệnh học tập một chút kinh nghiệm, nhưng dù sao thì số lần có hạn, có thể làm tăng kiến thức cho cô không nhiều lắm, hiện tại có bệnh nhân đặt ở trước mắt, không động lòng là không thể nào.
Cảnh Vân Chiêu cũng ý thức được mình có chút đường đột, vội vàng lại nói: "Là như vậy, cháu có học qua một chút y thuật."
Dù sao còn không có bắt mạch, Cảnh Vân Chiêu không thể chắc chắn mình có thể trị.
Mặc dù mình hấp thụ gần hết mảnh Nạp Linh ngọc thứ hai, nhưng bệnh tình Đường Tử Hoa hình như đã có từ khi còn nhỏ, trình độ hiện tại của cô xác thật khó nói.
"Cháu học qua y thuật?" Lão Đường càng kinh ngạc, mới vừa cùng cô nói chuyện phiếm có thể cảm thấy nha đầu này không giống người sẽ thuận miệng bịa chuyện, Nhưng ông không thể tưởng tượng một nha đầu bằng tuổi cháu trai mình đã học qua y thuật, thật sự có chút không quá dễ tin tưởng.
Ông Đường còn là như thế, huống chi Đường Tử Hoa.
Một già một trẻ nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, Cảnh Vân Chiêu bị nhìn cũng có chút xấu hổ.
"Nếu như ông Đường không muốn, vậy thì quên đi, cháu chỉ thuận miệng hỏi một chút. . . . . ." Cảnh Vân Chiêu lại đổi đề tài nói.
Họ Đường ở Ninh thị là một đại gia tộc, bác sĩ mà con cháu họ Đường tiếp xúc đương nhiên đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-nu-bac-si/1270214/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.