Edit: Phạmnhi
Vẻ mặt Cảnh Vân Chiêu áy náy, Cam Cẩn Thần mở miệng không nói cái gì, trách không được cảm thấy hôm nay lúc ăn cơm Cảnh Vân Chiêu không chú ý, thì ra trong lòng còn có chuyện.
Ngược lại không cần thiết vì chút chuyện này mà tức giận Cảnh Vân Chiêu, chỉ là cảm thấy lá gan cô cũng quá lớn.
Tuy rằng bắt rùa trong rọ rất tốt, nhưng nếu đối phương là lão đại của đám côn đồ, khẳng định không dễ trêu chọc.
Cũng may ý tưởng của cô không tồi, chỉ cần báo cảnh sát bắt người, sẽ an toàn hơn, không phải lo lắng đề phòng cả ngày suy nghĩ khi nào đối phương lẻn vào ăn cắp.
Cam Cẩn Thần và Tô Sở hai người cũng chỉ có thể làm theo ý Cảnh Vân Chiêu rời đi chung cư, từ bên cạnh hẻm nhỏ đi vòng qua sau lưng Kiều Hồng Diệp.
Nhìn thấy Kiều Hồng Diệp nhìn Đông nhìn Tây, Tô Sở và Cam Cẩn Thần càng tin tưởng lời nói của Cảnh Vân Chiêu, trong lòng cũng tức giận không thôi, thế giới họ sống tương đối đơn giản, chưa bao giờ nghĩ tới có người ác độc như vậy, thuê lưu manh trộm đồ của người khác!
Coi như cô ta không thích Cảnh Vân Chiêu, nhưng Cảnh Vân Chiêu là người sống cùng cô ta dưới một mái hiên trong mấy chục năm a!
"Cậu là Kiều Hồng Diệp phải không! Thật là trùng hợp a! Cậu đang làm gì ở đây vậy?" Tô Sở dập tắt lửa giận trong lòng, cố nặn ra nụ cười kéo cánh tay
Kiều Hồng Diệp, mở miệng nói.
"A!" Kiều Hồng Diệp không ngờ có người sau lưng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-nu-bac-si/1270187/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.