Edit: Phạmnhi
Khoé miệng Tào Hành giương lên, châm chọc nhìn Kiều Hồng Diệp một cái, muốn biết cô còn có thể nói cái gì nữa.
"Chẳng lẽ anh không tò mò vì sao tôi không trở về nhà mà lại muốn ở lại khách sạn này sao? Thật ra là bởi vì Cảnh Vân Chiêu! Cô ta ở trên chân núi đào được hai gốc nhân sâm, ba tôi nói ông đã tận mắt nhìn thấy cây nhân sâm kia, thấp nhất giá trị vài chục vạn, hơn nữa Cảnh Vân Chiêu còn ở trong thị trấn tiêu hai mươi vạn mua một cái bình, anh tìm người hỏi thăm một chút sẽ biết, hiện tại ba tôi muốn tôi tìm ra nơi cô ta ở, hẳn là muốn cướp tiền vào tay......" Kiều Hồng Diệp vội vàng nói, cô không tin Tào Hành có thể nhịn được cám dỗ này.
Quả nhiên, Tào Hành vừa nghe, đồng thời kinh ngạc lộ ra ham mê nữ sắc: " Cảnh Vân Chiêu lớn lên lại có vận tốt như vậy?"
Nhân sâm có thể dễ đào như thế sao? Trấn Ninh Hương nhiều người dựa núi kiếm ăn như vậy, cũng không thấy có người có thể tìm ra bảo bối.
"Cũng không phải! Tào ca, hiện tại anh đang thiếu tiền, ba tôi lại bắt tôi điều tra Cảnh Vân Chiêu, cho nên chúng ta có thể hợp tác." Kiều Hồng Diệp thuận miệng đề nghị, lại nói: "Tôi có thể hỏi thăm nơi ở của Cảnh Vân Chiêu, đợi lúc trong nhà cô ta không có ai anh lại đi, đến lúc đó có được chỗ tốt chúng ta chia đôi."
"Kiều muội muội, cô càng ngày càng khôn khéo, không cần ra bao nhiêu lực, còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-nu-bac-si/1270182/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.