Edit: Sun520 - DDLQĐ
Dương Điềm Điềm cũng không phải là một nữ sinh có lòng dạ ác độc, thấy Diệp Thanh đã lên tiếng nhận sai, cũng không quan tâm cô ta có thật lòng hay không, nể mặt dì Diệp nên không có so đo với cô ta.
Sau khi vết thương Dương Điềm Điềm ổn định, Cảnh Vân Chiêu cũng trở về chỗ ở, nhưng trước khi đi lại đi khách sạn một chuyến, thanh toán tiền cơm.
Mà bên kia, dì Diệp cũng có trách nhiệm, dùng tiền còn lại mua chút thuốc bổ gửi lại, chỉ cần Diệp Thanh mở miệng nói lời không hiểu chuyện, không đánh thì mắng, đợi buổi tối khi về nhà, Diệp Thanh khuôn mặt này đã sưng giống như đầu heo.
"Thứ hai con trở về đi học, sau khi trở về phải ngoan ngoãn, không cho phép gây chuyện, không cho phép đắc tội với người khác, nếu như không làm được vậy thì con cũng đừng về nhà đói chết ở đầu đường đi!" Mẹ Diệp vừa giận nói một câu, nói xong, nhìn phòng ốc xốc xếch: "Sau này lúc mẹ đi ra ngoài làm việc, con hãy dọn dẹp hết mọi thứ trong nhà, nấu cơm giặt giũ, không thể bỏ qua!"
Trong ánh mắt Diệp Thanh khiếp sợ cùng uất ức, mẹ Diệp lại xông vào trong phòng, lôi đầu người đàn ông đang nằm ngủ ngây ngô dại dột ở trên giường dậy: "Anh không đi ra ngoài tìm việc làm đúng không? Vậy anh cũng đừng ăn, qua chủ nhật phải đi ly hôn!"
Trước kia mẹ Diệp cho dù là không tính là dịu dàng, nhưng nói lời cũng dễ nghe, dù là ở trong nhà, luôn là dáng vẻ người mẹ tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-nu-bac-si/1270160/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.