CHƯƠNG 14
“Uy, ngươi làm gì vậy?” Phong Nhã xốc khăn bàn lên, nhìn thấy đồ ngốc ôm áo choàng cuộn mình trên mặt đất. Nghe được câu hỏi của hắn, nó kỳ quái ngẩng đầu cất giọng giống như trấn an trẻ nhỏ nói: “Không đủ ăn sao? Đã không còn a! Này phải lưu cho phụ thân, ngươi không thể ăn!”
“Ta ăn. . . . .” Phong Nhã chán nản, hắn vì cái gì lại lưu lạc đến độ xin ăn tiểu hài tử ngu xuẩn này? Thật muốn đem tiểu quỷ không hiểu biết này ra đánh một trận, một khối điểm tâm mà thôi, hắn đường đường Thiên Điện chủ thượng khi nào lại để vào mắt. . . . . Không đúng! Phong Nhã ngơ ngẩn hồi tưởng lại lời tiểu ngốc tử nói khi nãy, hỏi: “Ngươi cho là chỉ có một miếng này thôi sao?”
“Ân.” Y Ân đương nhiên gật đầu, lại có điểm lo lắng. Người đó hỏi: “Còn đói sao?” rồi ôm lấy nó, đầu tựa lên vai khiến Y Ân sợ hãi nói: “Thực xin lỗi a! Y nhi, Y nhi phải lưu cho phụ thân. . . . . Lần tới, lần tới Y nhi cho ngươi!” Chính là lần tới phải bao lâu a? Y Ân lo lắng nghĩ.
Lúc bị người xấu bắt chỉ ăn có một chút, sau bởi vì bên cạnh toàn mùi hôi thối ghê tởm, lại có rất nhiều vật lông lá gì đó chui tới chui lui bên người, còn cắn Y nhi, sợ tới mức không dám ăn không dám ngủ, nhớ lại đã lâu chưa ăn a? Vừa rồi tắm rửa xong bọn họ có cho Y nhi ăn, nhưng Y nhi lại bị đẩy ngã nên chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-nguoi-khong-du/145502/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.