Lâm Quân hoàn hảo như đứa con cưng của tạo hóa, anh đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn nhìn xuống những người khác và không ai có thể tìm thấy một khuyết điểm nào gương mặt và cơ thể anh. 
“Lên xe.” Lâm Quân chỉ bâng quơ hai chữ nhưng lại tạo cho người nghe cảm giác áp lực đến lạ. 
“Đi đâu?” Lê Nhật Linh nhíu mày, cô không muốn lên xe anh. 
“Tối nay có một buổi tiệc tôi muốn đưa em theo.” Tâm trạng Lâm Quân rõ tốt. Anh không hề mất kiên nhẫn, trông anh bây giờ rất giống một quý ông. Nếu không biết rõ bản chất con người anh thì chắc Lê Nhật Linh đã nhầm tưởng anh là người đàn ông tốt, là người chồng trong mơ của mọi cô gái rồi. 
Lê Nhật Linh thoáng im lặng rồi quay sang nói với Hạ Lan Châu: “Tớ có việc phải đi rồi, xin lỗi cậu nha Lan Châu. Cậu nhờ anh Huy Thành đến đón được không.” 
Hạ Lan Châu ra dấu OK rồi cười tủm tìm: “Dễ như ăn cháo.” 
Bấy giờ Lê Nhật Linh mới kéo cửa sau vợ ra định lên xe. Nhưng nó không chịu mở, cô đành phải lên nói với Lâm Quân: “Anh mở khóa cửa đi, tôi không kéo ra được.” 
Đầu ngón tay Lâm Quân vẫn gõ đều lên tay lái, anh hờ hững đáp: “Ngồi ghế trên.” 
Cô hít sâu thở chậm, chuẩn bị sẵn tâm lý rồi mới bất chấp mở cửa ra leo lên. 
Áo quần chỉnh chu là thế nhưng Lâm Quân lại là tên lưu manh đích thực, cái gì cũng dám làm. 
Quả nhiên, Lê Nhật Linh vừa đặt mông xuống anh đã nghiêng người qua, suýt chạm vào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-moi-em/169181/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.