Một lúc sau, Lâm Quân và Lê Vân Hàng cùng đi vào.
“Cha”
“Ừm” Lê Vân Hàng đáp lời Hạ Linh, nhưng ánh nhìn lại rơi trên người Nhật Linh.
Lê Nhật Linh hơi mỉm cười đáp lại ông.
“Bây giờ liền dọn đi sao?” Lê Vân Hàng hướng ánh nhìn về phía Lâm Quân “Đúng vậy thưa cha”
“Cha tiễn các con!” Lê Vân Hàng mở miệng.
“Vâng” Lâm Quân cũng gật đầu, không từ chối Lê Vân Hàng giúp đỡ.
“Tiễn chị sao có thể thiếu con được chứ” Hạ Linh đứng lên, Lâm Quân và Lê Vân Hàng cùng quay sang nhìn về phía Lê Nhật Linh, cũng không chờ Lê Vân Hàng có đồng ý hay không, cô liền vừa cười vừa kéo vali ra phía ngoài, một phần cũng vì muốn nhìn xem vợ của Hà Dĩ Phong trông thế nào.
€ô có một chút hiếu kỳ, rốt cuộc là thần thánh phương nào mà có thể khiến người như Hà Dĩ Phong vì cô ấy mà trở nên một lòng một dạ, thực ra sâu thẳm trong lòng mình, Hạ Linh cũng có không ít sự đố kị và không cam lòng.
“Đúng rồi, vừa nãy Dĩ Phong có gọi điện thoại tới nói là họ đã đến sân bay rồi, em đã nói cho họ địa chỉ ở đây, chắc họ.
đang trên đường đến”
“Ừm” Lâm Quân gật gật đầu, sau đó giúp Nhật Linh mặc đồ hẳn hoi, nắm tay cô dìu ra khỏi phòng.
Nhật Linh bèn gạt tay anh ra: “Em tự đi được”
Giọng nói khàn khàn khiến Lâm Quân khó chịu, tuy anh không nói ra, nhưng Nhật Linh nhìn ra được điều đó.
Lâm Quân cũng nhận ra hôm nay sau khi uống thuốc xong, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-moi-em/1666208/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.