“Sao vậy Hạ Linh?”
Nhật Linh bệnh tình trở nặng là do bản thân mình khi đó suýt chút nữa đã phạm phải sai lầm mà tạo nên, bây giờ dù có ra sao đi nữa thì mình cũng phải bù đắp cho cô ấy, nếu không Nhật Linh mà xảy ra chuyện gì thì bản thân mình cũng không thể an lòng.
Nếu Jackson đã bất nhân với mình, thì đừng trách mình bất nghĩa.
Nghĩ đến đây khoé miệng Hạ Linh liền nhếch lên, trong mắt là ý cười ranh mãnh.
Cô lấy điện thoại ra gọi cho Jackson: “A lô, chú Jackson”
Hạ Linh cố ý giả vờ nức nở, giọng điệu tủi thân. Chiêu này quả nhiên có hiệu quả, tuy Jackson không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng phản ứng này của Hạ Linh khiến lão ta không khỏi mong đợi.
Chỉ cần Hạ Linh vẫn còn ăn vạ với mình thì sớm muộn cũng sẽ bị mình thuyết phục.
“Cháu chịu không nổi rồi”
“Không chịu nổi cái gì?”
“Chú có biết không? Cháu chẳng hiểu Lê Nhật Linh kia có gì tốt, lần trước cháu nhân từ không phải không đồng ý đưa tờ kết quả giả cho cha ư? Vậy mà sáng hôm sau đã có một tờ kết quả khác gửi đến nhà cháu, thế nhưng cha vẫn nhận cô ta làm con gái, mà mấy hôm nay cô ta bệnh cứ ở nhà suốt, cha tốt với cô ta không gì bằng, hoàn toàn lơ đẹp cháu, hôm nay cháu còn cãi nhau với cha”
“Cái gì? Sao lại như vậy?”
Jackson vẫn luôn hi vọng mối quan hệ giữa Lê Vân Hàng và Hạ Linh trở nên xấu đi, nhưng mấy năm nay Lê Vân Hàng vân luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-moi-em/1666205/chuong-889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.