Chương 883 Cũng xứng đáng
Lâm Quân mới sáng sớm đã ra khỏi nhà. Hạ Linh dụi mắt đi ra khỏi phòng liền nhìn thấy cảnh cha đang ngồi trên sô pha cầm tách trà trầm tư.
“Cha!” Hạ Linh vẫy tay với Lê Vân Hàng.
“Làm sao vậy?” Lê Vân Hàng bây giờ mới phản ứng lại, cười nhìn cô: “Dậy sớm như vậy sao?”
“Con không phải con lợn lười biếng đâu” Hạ Linh bĩu môi, bất mãn phản bác lại.
“Chị gái tỉnh chưa?” Hạ Linh đột nhiên nhớ tới Lê Nhật Linh, vội hỏi.
Lê Vân Hàng thở dài lắc đầu: “Vẫn chưa, sao con lại hỏi như vậy?”
“Sớm như vậy Lâm Quân đã đi ra ngoài, không chăm sóc chị nên con nghĩ rằng chị ấy đã tỉnh dậy rồi.”
“Nhưng chị con vẫn chưa tỉnh dậy. Lâm Quân đi ra nị làm gì vậy cha?” Hạ Linh nhìn Lê Vân Hàng với vẻ mặt bối rối.
Mối quan hệ giữa Lê Nhật Linh và Lâm Quân tốt đến nỗi khiến người khác ghen ty. Lâm Quân sẽ không vô cớ để Lê Nhật Linh ở nhà một mình.
Lời của Hạ Linh tình cờ động đến chỗ đau của Lê Vân Hàng. Lê Vân Hàng sững sờ, sờ sờ tóc của Hạ Linh lắc đầu: “Đừng lo lắng nhiều như vậy, mau ăn sáng đi”
“Vâng” Hạ Linh cong môi, thấy cha không muốn trả lời liền không hỏi nữa, ngoan ngoãn chạy đi ăn sáng.
Trong một căn biệt thự khác.
Jackson đã ngồi trên ghế sofa chờ Lâm Quân đến.
“Ông Jackson”
“Tới rồi à?”
“Vâng, anh Quân đã ở ngoài cửa”
“Mời anh ta vào” Jackson mỉm cười, tháo nhẫn ra rồi xoay trong lòng bàn tay, miệng nhếch lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-moi-em/1666199/chuong-883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.