“Thật vậy sao?” Các cổ đông ngồi đó gật đầu, bên này, Lê Vân Hàng cũng đứng lên: “Một khi đã như vậy, tôi nghĩ chuyện này cũng không cần thiết phải chuyện bé xé ra to, mọi người đều là bạn lâu năm của LX, hà tất phải vì tí chuyện này mà gây mất hòa khí lẫn nhau? “
Lê Vân Hàng đã định liệu trước, cười cười: “Tôi xin dừng lại ở đây. Nếu mọi người vẫn cho rằng năng lực của tôi không đủ, muốn tôi nhường chức cho người có tài hơn, vậy thì tôi nên đề cử một chút phó chủ tịch của tôi, .Jjackson”
Lê Vân Hàng bưng ly cà phê lên, nhấp một ngụm, ánh mắt nhìn về phía Jackson, đã không còn kiêng kị và kiềm chế như xưa.
Nếu Jackson đã xuống tay với mình rồi mà ông vẫn cứ mắt nhắm mắt mở cho qua, thì đó là biểu hiện của sự yếu đuối.
Bây giờ có Lâm Quân ở bên phía mình, lại ngồi vững cái ghế này, rồi một ngày nào đó sẽ từ từ diện trừ khối u ác tính mang tên Jackson này.
Trước ánh mắt kỳ quái của mọi người, Lê Vân Hàng mở miệng: “Dù sao mấy năm nay không có tôi, Jackson cũng xử lý chuyện công ty rất gọn gàng, nếu mà nói tôi không thích hợp ngồi ở vị trí này, sợ là cũng chỉ có ông ấy là có năng lực đưa LX lên một tầm cao mới.
‘Yalman cũng ngồi xuống, cẩn thận liếc nhìn Jackson, lo lắng ông ta sẽ trách mình làm việc không tốt, nhưng ông ta không biết phải phản bác lại lời nói của Lê Vân Hàng kiểu gì, vừa mở miệng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-moi-em/1666193/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.