“Cô Minh Nguyệt sao vậy?” Lòng dạ trẻ con rất trong sáng và nhạy cảm, hơn nữa mấy đứa con của Lê Nhật Linh cũng đều vô cùng thông minh hơn người. Ba đứa bé nhìn thấy sau khi Lê Minh Nguyệt nói chuyện điện thoại xong, cô ấy lập tức buồn bã không vui, trốn một bên xì xào bàn tán.
“Đúng vậy mài! Hình như cô ấy gọi điện thoại cho chú Hà Dĩ Phong”
“Chú chọc cô tức giận à?”
Hạ Ly len lén liếc nhìn sắc mặt Lê Minh Nguyệt, sau đó công nhận gật đầu một cái: “Em cảm thấy đúng là như vậy đấy!”
“Vậy phải làm gì bây giờ?” Mấy đứa bé nghiêm túc thảo luận về chuyện này…
“Cô Lê Minh Nguyệt!” Ba đứa bé đứng trước mặt Lê Minh Nguyệt, trên mất khuôn mặt nhỏ nhắn, đáng yêu đều tràn đầy vẻ quan tâm.
Tâm trạng Lê Minh Nguyệt không tốt lắm, cô ấy uể oải quay đầu qua: “Sao vậy?”
“Cháu và anh đã bàn bạc với nhau một chút, hình như cô không vui àI”
Khóe miệng Lê Minh Nguyệt giật giật, biểu hiện của cô ấy rõ ràng như vậy sao? Đến mấy đứa bé cũng dễ dàng nhận ra!
Nhưng mà Hạ Ly lại cũng không cho cô ấy cơ hội nói rõ chuyện này, bàn tay nhỏ bé mũm mĩm chìa ra ngoài, xòe bàn tay trước mặy Lê Minh Nguyệt, trong lòng bàn tay là một viên kẹo nho nhỏ, vỏ kẹo đầy màu sắc sặc sỡ rất đẹp mắt.
Trên mặt Lê Minh Nguyệt đây vẻ mê mang, không phản ứng kịp là mấy đứa bé này muốn làm gì.
Hạ Ly lại nở nụ cười: “Những lúc Hạ Ly không vui thì chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-moi-em/1666156/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.