“Lần này em cũng muốn đi” Lê Nhật Linh thản nhiên nhìn Lâm Quân rồi mở miệng.
Ánh mắt của bọn họ giao nhau một lúc thì ánh mắt Lê Nhật Linh đột nhiên trở nên kiên định.
Nếu như người đàn ông này thật sự có trăm ngàn liên quan tới mình, vậy thì dù cho lúc trước vứt bỏ mình vì lý do gì, hay là vì nguyên nhân nào đó mà không quan tâm mình, mình đã đợi nhiều năm như vậy, dù thế nào cũng phải tự mình đi hỏi cho ra đáp án.
Mà bản thân cô nhìn thấy ảnh của ông ta, loại cảm giác vô cùng đau lòng này lại giống như đang không ngừng ra sức vẫy gọi Lê Nhật Linh.
“Không được, em không thể đi. Em có bất cứ yêu cầu nào anh cũng có thể đáp ứng em, nhưng mà hành động lần này thật sự quá nguy hiểm”
Kết hôn với Lê Nhật Linh lâu như vậy rồi, Lâm Quân hiểu rõ tính cách của Lê Nhật Linh, cô là kiểu ngoài mềm trong cứng, từ ánh mắt vừa rồi của cô anh biết, cô không thể không đi.
Nhưng mà để người phụ nữ mình yêu lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm, sao anh có thể làm được “Để em đi đi, em đã chờ ông ấy nhiều năm như vậy, em phải tự mình đi hỏi cho rõ, xin anh đó”
Con ngươi Lê Nhật Linh sâu thẳm, nước mắt lại lần nữa tràn đầy vành mắt đỏ đỏ, giống như chỉ cần Lâm Quân không đồng ý, nỗi uất ức này của cô sẽ biến thành nước mắt vô cùng sinh động.
Sao Lê Nhật Linh không hiểu được ý của Lâm Quân chứ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-moi-em/1666088/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.