Chương trước
Chương sau
Chương 466: Đứa nhỏ không phải là của anh ấy sao?
Kết quả Lâm Quân thực sự không nhận ra cô mà chỉ ôm lấy cơ thể cô và ép buộc đè cô dưới thân anh.
Nghĩ tới chuyện xảy ra đêm đó đến tận bây giờ cô vấn còn cảm thấy buồn cười Sự chế giễu và khinh thường của người khác thật sự xảy ra trên người cô.
“Cô cười cái gì vậy, có buồn cười như vậy sao!” Tân San San bị nụ cười khinh bỉ của cô chọc giận, lập tức lộ ra bộ mặt xấu xí của mình.
 
Nhưng lại không dám tỏ ra quá ngạo mạn chỉ có thể chua ngoa nói mấy câu khó nghe khiến Lê Nhật Linh khó chịu.
“Ít ra thì cuộc sống của tôi vẫn còn có thế cười đùa được, cũng không biết cô có thể vui vẻ khi trải qua những ngày tháng như vậy ở nhà họ Lâm hay không. Mới đầu bác Lâm thích cô như vậy nhưng cô lại không biết quý trọng vẫn dây dưa với Hạ Huy Thành chọc cho bác ấy phải ghét bỏ. Mấy tháng rồi không có tin tức gì, bây giờ lại vác cái bụng t
o đi ra, ai mà biết được đứa bé trong bụng của cô là con ai cơ chứ.”
Tuy nhiên tính toán của cô ta đã sai rồi, lúc này cô đã không còn quan tâm đến những điều này nữa.
Cô phản bác lại: “Tân San San cô cứ yên tâm đi, dù cho đứa trẻ trong bụng tôi là con ai đi nữa cũng không phải là của nhà cô, chỉ có cô mới có thể coi trọng người mặt mũi béo phì đầu óc bã đậu”
Cô ta tức giận không thôi.
Chồng của cô ta đừng nói so với Lâm Quân ngay cả Hạ Huy Thành cũng không so được nổi Cũng không biết sao Lê Nhật Linh có thể may.
mắn vậy có được những người đàn ông xuất sắc như thế.
“Lê Nhật Linh cô đừng có đắc ý quá sớm, cẩn thân tổng giám đốc Quân ly hôn với cô thì cô không có chỗ đế mà khóc đâu!” Một trong những chuyện quan trọng nhất của người phụ nữ chính là hôn nhân, Tần San San không thế tìm được khía cạnh nào để châm chọc cô nên chỉ đành múa dao ở nơi rõ ràng nhất: “Mấy tháng gần đây.
tổng giám đốc Quân không có xuất hiện cùng cô, ngay cả tham gia tiệc rượu cũng chỉ mang theo nữ trợ lý của công ty. Giai đoạn mới mẻ đã qua rồi thì anh ấy sớm muộn gì cũng bỏ rơi cô mà thôi!”
Tần San San giậm chân sau đó được người hầu trong nhà đỡ đi rồi Nhưng không ngờ Lê Nhật Linh lại trả lời: “Cô nói rất đúng, đợi đứa bé được sinh ra thì chúng tôi chắc chắn sẽ ly hôn”
Giọng của cô rất chậm rãi và nhẹ nhàng như đang nói cho cô ta lại càng giống như đang nói với chính mình và đứa bé trong bụng nghe vậy.
Hai mắt cô ta bỗng sáng ngời như thể phát hiện được điều gì đó, lén lấy điện thoại ra ghi âm sau đó vòng đến trước mặt cô: “Chẳng lẽ đứa con này của cô thật sự không phải là của Lâm Quân sao? Tôi biết người phụ nữ đang trong thời gian mang thai không thể ly hôn cho nên hai người định sinh con xong rồi mới ly hôn có phải không?”
Cô khẽ cười: “Cô đoán xem?”
Tần San San đã chắc chản là câu trả lời không có khả năng kia nên giả vờ đứng đản chửi mảng: “Cô người phụ nữ lăng loàn trắc nết này!”
Lê Nhật Linh không hề tức giận mà cụp mắt nhìn xuống chiếc điện thoại cô ta đang để lộ ra một nửa ở bên ngoài túi áo, ngược lại bật cười thản nhiên: “Có lẽ cứ cho là thế đi”
Cô biết Lâm Quân sẽ không thể đồng ý ly hôn một cách dễ dàng như vậy, vì vậy cô cần phải trải đường trước chuẩn bị cho bản thân và các con của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.