Lâm Quân nói với vẻ nặng nề: “Nhà họ Lê không phải nhà em, người nhà họ Lê cũng chưa từng coi em là người thân thật sự. Hôm nay, người mà em vẫn quan tâm nhất, Viên Vũ, cũng đã dùng những từ ngữ thấp kém nhất để nói về em, em thật sự vẫn muốn giúp nhà họ Lê?”
Lê Nhật Linh không nói, mà nhẹ lắc đầu.
Đã từ lâu rồi, cô đã suy nghĩ rất rð ràng, bất kể là Tập đoàn Lâm Thị có giúp đỡ nhà họ Lê hay không, thì đó đều là chuyện của Lâm Quân, cô không có quyền chỉ phối hành động của anh.
Càng huống hồ là anh chỉ rút vốn, chứ không đàn áp.
Nhiều năm gần đây, Công ty Lê Gia giống như cái động không đáy, không ngừng hút lấy tiền vốn từ Tập đoàn Lâm Thị. Về tình hay về lý thì cách làm của Lâm Quân đều không sai.
Mà cô cũng mệt rồi, cũng không muốn dùng tâm trạng lo bò trắng răng để lo lắng cho chuyện của nhà họ Lê nữa.
Còn với nhà hợ Lê mà nói, cho dù cô làm gì thì cũng là sai. Vậy cô không cần phải lo chuyện bao.
đồng mà tự chuốc vạ vào mình nữa.
Lâm Quân tan làm sớm, bế cô vợ của Tổng giám đốc, người đang mặt mày ủ rũ, đi thẳng vào.
đám đông phía trước, bước vào thang máy của Tổng giám đốc.
Các nhân viên của Tập đoàn Lâm Thị tận mắt nhìn thấy cảnh này thì lại chịu ngược đãi, phải nhìn người ta tình tứ.
Tập đoàn Lậm Thị trực tiếp rút toàn bộ vốn, Công ty Lê Gia phá sản trong một đêm.
Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-moi-em/1665620/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.