Ở chung một chỗ là thế nào?
Là do não của Hà Dĩ Phong có vấn đề hay là tai cô có vấn đề vậy?
Lê Minh Nguyệt thực sự nghi ngờ bản thân mình đã nghe nhầm rồi, một tay cô ấy dùng sức ngoáy ngoáy lỗ tai mình, sau đó hỏi lại một lần nữa: “Anh nói cái gì cơ?”
Hà Dĩ Phong ấn ấn bả vai của cô ấy, trong mắt tràn đầy cảm xúc phức tạp: “Lê Minh Nguyệt, bọn mình yêu nhau đi”
Anh ấy nhấn mạnh từng chữ mình vừa nói ra, vô cùng rõ ràng.
Lê Minh Nguyệt bị dọa tới mức cả cơ thể khẽ run lên, thì thà thì thầm nói: “Hà Dĩ Phong, anh bị điên rồi hay là não anh có vấn đề đấy?” Cái tên này có cái tật xấu gì kỳ vậy, làm một tên đào hoa phong lưu quen rồi nên nhìn thấy cô gái nào cũng đòi ôm vào trong lòng à?
Lời vừa nói xong, anh ta ngay lập tức vung tay mạnh mẽ kéo cô ấy gần lại.
Đừng nói là thẹn quá hóa giận định đánh cô ấy đó nhé?
Theo phản xạ có điều kiện „ Lê Minh Nguyệt giơ tay che chẳn trước mặt mình.
Bị đánh cũng chẳng sao, đừng đánh vào mặt là được, đây là yêu cầu cuối cùng của cô ấy.
Mà tay của Hà Dĩ Phong lại thẳng tiến lướt qua đôi tai của cô ấy rồi đặt lên mái tóc của cô.
Bàn tay anh ta khế dùng lực, khiến cho cả người của cô ấy đổ vào trong ngực mình.
Khuôn mặt của của cô áp sát lên ngực của anh ta qua bàn tay, một tiếng “Bộp” vừa vang lên, bị ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-moi-em/1665613/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.