Chương trước
Chương sau
“Lâm Quân… Anh đúng… Đúng là… Không biết xấu hổ.”
Lúc ở trong phòng làm việc bị cắt ngang tưởng là xong rồi, không ngờ anh lại mong chờ đến tối bù lại ở trong phòng sách.
Làn da trơn mịn dán lên mặt bàn làm bằng gỗ thật, đồ đạc trong phòng sách có phần giống với phòng làm việc của anh, bàn làm việc cũng là kiểu dáng đó.
Lúc đó, Lê Nhật Linh thật sự tưởng rằng cô bị anh đè lên bàn trong phòng làm việc.
Người đàn ông trên giường thật sự không mắng không được, Lâm Quân híp híp mắt, dùng lực động một cái.
Lê Nhật Linh không nhịn được kêu lên thành tiếng: “Lâm Quân! Nhẹ… Chút, nhẹ chút! Em không muốn nữa!”
Anh bất mãn: “Gọi chồng!”
Cô nũng nịu kêu nhỏ: “Chồng, không muốn”
Lâm Quân vốn muốn khống chế bản thân, nhưng giống như bị tiếng kêu này của cô khơi dậy ý chí chiến đấu, lại càng làm mạnh hơn.
Lê Nhật Linh cũng không nói được câu hoàn chỉnh, chỉ còn lại những từ rời rạc thoát ra khỏi miệng: “Chồng… Không cần nữa… Chồng… Nhẹ một chút…”
“Hôn một chút cũng được, nhưng hôn chỗ nào em phải nói rõ, nếu không anh hôn nhầm chỗ thì phải làm sao?”
Lâm Quân hoàn toàn không khống chế nổi sức mạnh trong cơ thể nữa, người ngoài căn bản không thể tưởng tượng ra, dưới cái vẻ mặt đối xử lạnh lùng với người ngoài của anh, bên trong lại lưu manh như vậy.
Lê Nhật Linh mệt đến mức cuối cùng không còn sức mà mắng anh nữa.
Đợi Lâm Quân làm xong mới ôm cô quay về phòng ngủ chính.
‘Vừa nấy tắm rửa thật uổng công, hai tiếng đồng hồ bị dày vò như vậy, toàn thân cô ướt đẫm mồ hôi.
Lâm Quân lại lấy cớ giúp cô tắm rửa, ở trong phòng tắm dày vò cô thêm lần nữa, cuối cùng mới bế cô lên giường.
Lúc này đã là nửa đêm rồi, Lê Nhật Linh mệt đến mức mí mắt cũng không muốn nhấc lên.
Trong lòng cô nghĩ, ngày mai nhất định sẽ không đến công ty cùng Lâm Quân, theo mức độ khát vọng của anh, ngày mai anh chắc chắn sẽ lại tìm cơ hội làm chuyện này với cô ở trong phòng làm việc.
Mỗi lần Lê Nhật Linh bị dày vò thành đủ kiểu, mức độ mặt dày đã đến đỉnh điểm, nhưng ở phòng làm việc làm chuyện đó, trước mắt cô không làm được.
Cô nặng nề thở dài một hơi, về mặt này, sao người đàn ông kia lại vui thích thế không biết?
Lâm Quân bị cô chọc cười: “Chồng em lợi hại đến mức mỗi ngày đều có thể cho em vui vẻ đến lật trời, em nên hài lòng mới đúng, em không biết có bao nhiêu cô gái cầu còn không được kìa”
Cô kéo thân thể mỏi nhừ, nhịn không được nhéo ngực anh một cái, có chút tức giận.
Bây giờ dày vò cô độc ác như vậy, chắc chắn trước đây anh đã từng chơi với không ít gái, nếu không cái kĩ thuật điêu luyện này không thể là trời sinh đã có được.
Trong lòng cô khó tránh khỏi có chút ghen tuông: “Rốt cuộc ngày trước anh đã lăn lộn với bao nhiêu cô gái rồi?”
Anh túm lấy đầu ngón tay cô, đặt lên miệng hôn một cái: “Em nói không so đo chuyện trước đây nữa mà, chúng ta chỉ nhìn tương lai, anh sẽ vì em mà thủ thân như ngọc.”
Bốn chữ “thủ thân như ngọc” dùng trên người Lâm Quân đúng là không hợp, Lê Nhật Linh không nhịn được cười nhẹ.
Thấy cô bớt ghen rồi, anh mới nói: “Vợ à, ngày mai chúng ta đổi mật khẩu cửa đi”
“Được thôi, đổi thành gì?”
“Sinh nhật em được không?”
“Không được, đơn giản quá.”
“Vậy đổi thành 0521 là được rồi”
“Anh tùy tiện nói một số à?” Lê Nhật Linh cảm thấy không hay lắm, ngộ nhỡ cả hai người đều không nhớ được dấy số này, chẳng lẽ lúc vàocổng còn phải tìm người cạy khóa hả?
“Hay là đổi thành mật khẩu vân tay đi!” Cô đề nghị.
“Không đổi, phải là 0521”
“Có ý gì sâu xa sao, chẳng lẽ là mấy cái anh yêu em tầm thường đấy à?”
Lâm Quân dùng sức nhéo nhẹ cô một cá ngày trên giấy đăng kí kết hôn của chúng ta.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.