Lâm Quân cười một cách mïa mai, lầm bẩm hỏi: “Lê Nhật Linh, chẳng lẽ anh nhìn nhầm em?”
“Anh không tin em.” Lê Nhật Linh lạnh lùng nói ra sự thật này.
Cô ngừng một chút, rồi kéo lấy tay anh, mắt đối mắt nhìn anh không có gì đề thanh minh cho bản thân.
“Chúng ta đi xét nghiệm lần nữa đi, em thật sự không uống thuốc tránh thai.
“Có thể là hôm nay em không uống” Anh cười lạnh, hất tay cô ra, mờ cửa rồi bước đi.
“Lâm Quân!”
Anh không quay đầu lại, cũng không kêu người tặng đồ đến để lấy lòng cô như lần trước.
Lê Nhật Linh ngồi trên ghế sô pha, nhìn đống bừa bộn khắp sàn nhà, cười chua xót.
Anh lúc nào cùng trách cô không tin anh, nhưng anh lại không hề tin tưởng cô?
Thuốc tránh thai. Chỉ ba từ đó đã phá vỡ niềm tin của anh, tình yêu của Lâm Quân thực ra cũng không hơn là bao.
Lê Nhật Linh mờ mắt nhìn một cách mỡ mịt, nước mắt đã lâu chưa xuất hiện chảy dài, lăn hai bên má. Cô lau đi, gạt bỏ nước mắt khẽ mỉm cười.
Không sao, tuỳ theo ý anh là được.
Chẳng phải cô đã sớm chuẩn bị cho điều tôi tệ nhất rồi sao? Không cần phải đào sâu thêm làm gì cả.
Sau khi Lâm Quân rời đi, suốt ba ngày liền anh đều không trờ về.
Lê Nhật Linh không gọi điện cho anh, cũng không đến tập đoàn Lâm Thị tìm anh vì cảm thấy không cần thiết.
Hai người lâm vào cảnh chiến tranh lạnh, không ai chịu cúi đầu trước.
Nhưng ngày hôm sau, Lâm Quân đã hối hận không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-moi-em/1665543/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.