Lâm Quân đã đồng ý với Lê Nhật Linh, buổi tối sẽ tới đón cô.
Anh cũng không nghĩ tới, lần này Lê Nhã Tuyết lại theo cô ấy, cùng nhau lên xe.
Lê Nhã Tuyết chạy nhanh tới, leo lên vị trí phụ lái trước tiên, ngồi bên cạnh Lâm Quân.
Ánh mắt Lâm Quân lạnh lẽo liếc nhìn qua cô ta.
Trong lòng Lê Nhã Tuyết thầm run bần bật, nhưng.
cũng không sợ hãi. Dù sao Lê Nhật Linh cũng đã đồng ý với cô rồi, cô ta cũng không phải là người không mời mà tới.
Lê Nhật Linh không có biện pháp nào cả, chỉ có thể ngồi ở đằng sau. Trông thấy dáng vẻ của Lâm Quân giống như là sắp nổi giận đến nơi rồi, mới vội vàng giải thích với anh: “Nhã Tuyết muốn ở trang viên Lệ Thủy vài ngày với chúng ta.”
“Anh rể, xe của anh thật là thoải mái, thật rộng rãi, em muốn ở cùng hai người mấy ngày, anh cũng đừng ghét bỏ em nhé.” Cô ta nói xong còn chủ động cúi đầu thắt dây an toàn.
Nhưng cô ta lại phát hiện dây an toàn bị một bàn tay to vững vàng giữ chặt, cô ta không tài nào cài nổi.
Lê Nhã Tuyết nhìn theo hướng tay lên trên, đối diện với ánh mắt của Lâm:Quận: “Anh rể, anh làm cái gì vậy?”
Lâm Quân lạnh lùng-yêu cầu với Lê Nhã Tuyết: “Cô! Mau xuống phía sau ngồi đi Lê Nhã Tuyết cong mối,nũng nịu nói: “Nhưng mà em cũng đã ngồi đây rồi.
Anh nhếch môi, nở nụ cười đầy vẻ mê hoặc, nhưng lời nói ra không một chút nể tình: “Nếu như: không muốn ngồi phía sau, vậy cút xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-moi-em/1665502/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.