Khuôn mặt Dung Hoan đầy những dấu chấm hỏi màu đen...
Chuyện gì đang xảy ra vậy!
Phó Tư Diễn vòng tay ôm Dung Hoan rồi di chuyển, hoàn mỹ mà tuyên bố chủ quyền, anh quay đầu nhìn Tư Tinh Châu đang ngoác mồm kinh ngạc, lạnh nhạt mở miệng: “Ngài Tư muốn ở lại ăn tối sao?”
Những lời này rất khách sáo, nhưng mà giọng nói và vẻ mặt của Phó Tư Diễn lúc này giống như đang muốn nói cho Tư Tinh Châu một câu... khuyên anh nên lập tức rời khỏi đây...
Tư Tinh Châu cũng là người có mắt nhìn, lập tức thu hồi sự kinh ngạc trên mặt, cười nhạt nói: “Không được rồi, tôi chỉ tới chơi một chút, tôi đi trước.”
Dung Hoan lúng túng nói: “Để em tiễn anh.”
Tư Tinh Châu đi tới cửa, Dung Hoan đẩy Phó Tư Diễn ra, “mạnh mẽ” nguýt anh một cái rồi đi theo.
Dung Hoan đi cùng Tư Tinh Châu đến gara, anh ấy do dự mở miệng: “Người đàn ông vừa nãy không phải là chú của em à...”
“Không phải chú ruột.” Cô gãi đầu một cái: “Em cũng không biết nên giải thích với anh như thế nào.”
“Anh ta tên là Phó Tư Diễn sao?” Anh ấy đột nhiên hỏi làm cho cô sửng sốt: “Sao anh biết?”
Thực ra Tư Tinh Châu đã nghe thấy cái tên này từ lâu rồi, đó là vào một buổi tối ba năm trước, Dung Hoan đi ăn tối cùng mấy người bạn, sau đó cô uống say, Tư Tinh Châu đưa cô về nhà, trên đường bỗng dưng cô bật khóc, trong miệng vẫn nói: “Em không muốn yêu Phó Tư Diễn nữa...”
Tư Tinh Châu nhìn Dung Hoan, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-mo-nghia/4131613/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.