Anh làm dáng sắp ngã xuống, Dung Hoan đỡ lấy cánh tay anh ngay lập tức, cô cảm thấy trọng lực nửa người anh đều ép lên người cô.
Không phải chứ... Uống say thật sao? “Chú ơi?”
Cô nhẹ nhàng gọi anh, mấy giây sau, cuối cùng anh cũng mở miệng: “Ơi?”
Giọng anh khàn khàn như mê hoặc, hơi nóng trong miệng phả vào phần gáy mềm mại của cô. Mặt cô đỏ ửng, trái tim sắp nhảy tới cuống họng.
“Cháu... cháu đỡ chú về phòng.”
Cô đỡ anh về phòng ngủ, dìu anh tới ghế sofa trước. Cô vào nhà vệ sinh lấy khăn lông, lúc quay lại cô nhìn cửa phòng ngủ hé mở, mấy giây sau đi tới đóng cửa lại.
Cô bật cái đèn nhỏ lên, cầm khăn lau mặt cho anh. Cô ngồi bên cạnh anh, nhìn khuôn mặt được ánh đèn chiếu rọi trông vừa dịu dàng vừa mệt mỏi, trái tim thắt lại.
Cô không nhịn được hỏi: “Chú ơi, tâm trạng chú không tốt sao?”
“Sao Hoan Hoan biết?”
Cô cụp mắt: “Tâm trạng cháu cũng không tốt.”
Anh vươn tay bóp mặt cô, đáy mắt chứa cảm xúc kìm nén: “Hoan Hoan không được có tâm trạng không tốt, biết chưa?”
Anh biết tâm trạng cô không tốt là vì anh.
Mà tâm trạng anh không tốt là vì cô.
Dung Hoan cười: “Vâng, chú cũng đừng không vui...” Cô chỉ muốn anh vui vẻ.
Cô nhìn anh dần nhắm mắt lại mới dám có gan nhìn anh.
Qua một lúc rất lâu, cô như quyết tâm làm gì đó, tay chống vào ghế sofa đứng dậy, chậm rãi tới gần mặt anh.
Sau đó...
Dán môi mình vào môi anh.
Môi anh nhiễm khí lạnh đêm tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-mo-nghia/4131605/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.