Sau khi Kế Sâm đưa Từ Nhụy Sương xong, anh ta trở về đón Phó Tư Diễn.
Trên xe, người đàn ông ghế sau nhìn quán ăn khuya đối diện, không nói một lời.
Trong xe rơi vào sự im lặng cực kỳ áp lực, Kế Sâm thở mạnh cũng không dám, nhìn xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn thấy sắc mặt của sếp cực nặng nề, ánh mắt nhòe đi nhiễm nỗi lòng nặng nề.
Rõ ràng tới tối nay vẫn rất vui vẻ, nhưng không hiểu sao giờ lại biến thành như vậy.
Kế Sâm không biết nguyên nhân cụ thể, nhưng anh ta chắc chắn là liên quan đến cô gái nhỏ trong quán ăn khuya kia.
Hơn mười phút sau, Phó Tư Diễn nhìn thấy Dung Hoan đi ra từ quán đối diện, cay mày, chỉ qua một chốc, anh đẩy cửa xe.
Cô gái nhỏ ngồi xổm xuống, anh đi thẳng về phía cô, còn chưa đến gần đã nghe thấy tiếng nức nở nho nhỏ.
Từng tiếng từng tiếng, như một con dao.
Đâm vào lòng anh.
Dung Hoan đang vùi đầu, đột nhiên cảm nhận được một đôi tay chạm vào cô, chậm rãi đi xuống, sau đó ôm mặt cô lên.
Trước mắt cô mơ hồ, khuôn mặt Phó Tư Diễn in trong mắt cô.
Dù cô say, cũng phải kinh ngạc đến mức dừng khóc, nói không nên lời.
Không phải anh đi tiễn Từ Nhụy Sương sao? Lần trước cô khóc, lòng anh đã bị cô quấy đến loạn, giờ phút này dáng vẻ cả mặt toàn nước mắt, mũi đỏ lên của cô khiến anh lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác trái tim như bị người ta bóp chặt.
Anh nắm lấy bả vai cô, kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-mo-nghia/4131602/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.