Sáng hôm sau.
Hôm qua có lẽ cô đã mệt quá rồi ngủ thiếp đi trong lòng của anh vậy nên hiện giờ mới nằm trên chiếc giường này. Ngồi dậy không nhìn thấy anh đâu cô vội leo xuống giường quần áo tóc tai xộc xệch đi chân trần ra ngoài.
Lục Tử Ngạn đang nấu ăn nghe tiếng bước chân biết là bảo bối của mình dậy rồi anh nói.
- " Sao không ngủ thêm chút nữa? "
- " Em dậy không thấy anh đâu...tưởng anh hối hận " Cô nhỏ giọng nhìn anh.
Nghe câu này từ Ninh Hạ Vũ anh liền bật cười bó tay
- " Em yên tâm, anh sẽ không bao giờ hối hận đâu " Lục Tử Ngạn đưa tay xoa nhẹ đầu cô. Nhìn thấy chân cô không mang dép liền đi lấy rồi đặt xuống chân cô mà bảo.
- " Em quên mang dép rồi, mang vào đi "
- " Vâng " Ninh Hạ Vũ bày ra vẻ mặt ngoan ngoãn hiểu chuyện, biểu cảm đáng yêu khiến Lục Tử Ngạn không thể kiềm chế được mà tiến đến ôm lấy định hôn lấy cô.
Sắp chạm môi thì bị tay của Hạ Vũ chặn lại.
- " Sao đấy? "
- " Em chưa đánh răng "
- " Không sao! Anh không chê "
- " Nhưng em chê " Cô cười một cái xong đẩy nhẹ anh ra rồi chạy nhanh về nhà.
Vì nhà gần mà mở cửa ra là đến liền, sau khi đánh răng rửa mặt skincare buổi sáng các thứ. Mặc một bộ quần áo mới rồi lại lon ton chạy qua nhà anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-lao-ba/2937974/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.