" Hạ Vũ , sao em không đóng cửa ? " Tiếng nói của Ánh Tuyết từ bênh ngoài cửa vọng ra đến phòng khách , ở bênh trong phòng ngủ cô nghe thấy liền giật mình .
- " Chết rồi chị Ánh Tuyết , chị ấy mà thấy cảnh nhu này là toi đời tôi . Anh mau kiếm chỗ trốn đi " Ninh Hạ Vũ luống cuống tay chân quơ quào loạn xạ dáng vẻ hốt hoảng vô cùng .
Lục Tử Ngạn cũng lo lắng theo mà đi quanh vòng tiềm chỗ trốn .
- " Trốn ở đâu ? " Anh chui đủ chỗ nhưng chẳng chỗ nào vừa bởi cái chiều cao không hề khiêm tốn kia .
Ninh Hạ Vũ nhìn quanh phòng thấy cái tủ quần áo , nó khá rộng . Cô liền chạy ra mở tủ rồi kéo anh vào trong ngồi .
- " Anh trật tự và ngồi im ở đây " Cô ra lệnh .
- " Được được " Lục Tử Ngạn nghe theo , dù là hơi oan ức . Một tổng tài như anh mà giờ phải chốn chui chốn rủi trong cái tủ này .
Ngồi trong tủ không chút khe hở nào , còn có mùi hương nhè nhẹ của quần áo . Ninh Hạ Vũ xử lí Lục Tử Ngạn xong liền lom khom sắp xếp lại cái giường một chút . Không biết đêm qua đã đại chiến như nào nhưng nhìn cái phòng thì quả thật là bừa bộn như một bãi chiến trường .
- " Hạ Vũ em uống nước gì mà cả thùng vậy ? " Ánh Tuyết bênh ngoài vừa thu dọn vỏ lon vừa nói lớn .
- " Là....là nước ngọt thôi "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-lao-ba/1727589/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.