Lo lắng Chu Cảnh Kham vừa về nước không biết muốn ăn món gì, Hứa Vân không dám chọn bừa mà cân nhắc kĩ lưỡng, anh lập tức nhớ đến quán cơm Bích Vân Oái ở Hoài Dương, muốn đến đó chắc cũng phải hơn một giờ đồng hồ.
Nhưng bọn họ từ sân bay qua nhà Chu Cảnh Kham tiện đường cất hành lý chắc không mất bao nhiêu thời gian, anh từ hòm giữ đồ lấy ra một túi mứt nhỏ, đưa qua nói: "Em ăn lót bụng trước, muốn về nhà để hành lý không?"
Chu Cảnh Kham nhận mứt, lại lắc lắc đầu, "Em không được về nhà, anh trực tiếp đi đến Bích Vân Oái cũng được."
"Em không được về nhà?"
"Vâng." Chu Cảnh Kham bật ra một cười tiếng trào phúng, "Anh biết nhà em... Vốn dĩ khi em về nước, anh trai liền đề phòng em, ở nhà hắn vì hắn ta khẳng định muốn luôn luôn quản lí được em, ở đó còn không bằng dọn ra ngoài."
Hứa Vân Tri không nghĩ tới nhà bọn họ quan hệ đã căng thẳng tới mức độ này rồi. Anh không khỏi nhớ tới lời nói vừa nãy Tề Tu Ninh nhắc nhở, Tiểu Kham thật sự không muốn mình hỗ trợ sao?
Nhìn anh lộ vẻ mặt lo lắng, Chu Cảnh Kham an ủi nói: "Ra ngoài ở em càng cảm thấy thoải mái, tự tại một chút, cũng không cần nghe ông nội càu nhàu mãi, anh đừng lo lắng, em từ bé đều lớn lên một mình như vậy, không phải cái gì quá mới lạ."
Bởi vì gia đình quan hệ không tồi, Hứa Vân Tri không nhúc nhích, không biết an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-het-muc/2571991/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.