Bởi có lẽ Chu Cảnh Kham mỗi lần về nhà, tâm tình đều sẽ không tốt, Hứa Vân Tri trong lòng hiểu rõ, nên bị ôm một hồi lâu cũng không có đẩy hắn ra.
Chú cún của Hứa Vân đang được chủ nhân dắt đi dạo vậy mà không biết đã xảy ra cái gì lại dừng lại, nó muốn đi tiếp, lại bị dây xích cổ bắt ngồi yên tại chỗ, nó đã thử vài lần, quay đầu lại, mắt trông mong mà nhìn Hứa Vân Tri. Nhưng Hứa Vân Tri lại không nhìn thấy ánh mắt của nó, cuối cùng nó chỉ có thể ngoan ngoãn mà trở lại bên cạnh chân anh.
Không có cách nào thoát ra, không cầu cứu được chủ nhân, nó liền rời lực chú ý đến người đang ôm chủ nhân mình, tò mò mà lại gần ngửi. Hít hà một hơi nó cuối cùng cũng nhận ra sự quen thuộc, chú cún Đại Phúc vui vẻ mà cọ đầu vào chân Chu Cảnh Kham.
Nhưng mà Chu Cảnh Kham không có phản ứng lại nó, Đại Phúc tò mò mà mà sủa lên mấy tiếng.
Có mấy đứa nhóc đã nhìn thấy Hứa Vân Tri, hưng phấn mà chạy tới muốn cùng anh chào hỏi, đến gần mới thấy anh ôm một người không quen thuộc, đồng loạt ngừng lại, cùng Đại Phúc tò mò mà nhìn.
Hứa Vân Tri quay đầu nhìn bọn họ cười, "Muốn cùng Đại Phúc chơi sao?"
Đại Phúc chính là chú chó mà Hứa Vân Tri nuôi. Thấy có mấy nhóc con hay chơi với mình tới gần, Đại Phúc sớm đã kiềm chế không được, hướng bên kia mà chạy, nhưng như cũ không thoát ra được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-het-muc/2571988/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.