Ba giờ chiều, Vân San thức dậy, cảm giác được phía dưới mặt mình là bộ ngực rắn rỏi của anh, cô tủm tỉm cười
"Dậy rồi à?" Giọng anh khàn khàn, có vẻ như cũng vừa nói dậy
"Anh dậy lâu chưa?" Cô có cảm giác thoải mái hơn rất nhiều, cảm giác đó là chính anh đưa tới cho cô, cô ôm lấy eo anh rồi dịu dàng hỏi.
"Anh mới dậy thôi."
Bầu không khí yên tĩnh, hoà hợp lan tỏa khắp căn phòng nghỉ, đột nhiên có tiếng gõ cửa phòng, Vân San bật dậy khỏi lòng anh.
Tiêu Sở Hoành thấy được vẻ bồn chồn của cô thì mỉm cười giải thích: "Chắc là Phúc Dạ.
Ngoài cửa đúng là Phúc Dạ, trên tay còn cầm túi giấy.
Hắn đứng loay hoay ngoài cửa, bình thường nếu chỉ có giám đốc thì hắn sẽ tọt vào ngay, nhưng hôm nay giai nhân lại ghé thăm nên hắn không dám quấy rầy
Hắn sợ bị cắt tiền thưởng!!
Còn giai nhân trong suy nghĩ của Phúc Dạ chính là Vân San. Từ lần đầu cô đến Tiêu Thị, nhân viên công ty đã đặt biệt danh cho cô là giai nhân xinh đẹp.
Đang bộn bề trong những lo lắng xa xôi thì cửa phòng ngủ mở ra, thân hình cao to, rắn chắc của Tiêu Sở Hoành đập ngay vào mắt hắn.
Hắn thầm nghĩ: Phải tăng cường luyện tập mới được!
Thấy Phúc Dạ không có hành động gì khiến mặt anh lạnh hẳn, "Đưa đây."Phúc Dạ giật mình, đối diện với gương mặt lạnh tanh của anh, hắn không dám làm bừa, liền cúi đầu đưa túi giấy cho anh rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-giai-nhan/3618457/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.