Nhận ra ánh mắt sâu sắc từ cô, anh nhìn qua rồi lên tiếng: " Xin chào"
Cô chưa từng thấy người đàn ông nào vô vị như vậy, nhưng vì anh đẹp nên sự nhạt nhẽo của anh đều được bỏ qua
Chẳng thấy cô đáp lại, anh lại hỏi: " Cô Vân thích uống Brandy sao?"
"Đúng vậy" Cô nhìn anh, cảm thấy câu trả lời của mình khá ngắn nên cô nói thêm "Rất ngon"
Anh nhếch môi: " Rất biết hưởng thụ"
" Chẳng phải anh Tiêu cũng vậy sao?" cô cười đáp lại
Thấy cô cười, anh đơ ra một lúc, cô cười lên rất đẹp, đúng như Dương Bạch nói hai từ xinh đẹp chẳng thể đắp lên người cô
Thật sự rất đẹp!
"Anh Tiêu đến một mình sao?" Cô hỏi anh
"Đúng là một mình, rất may mắn"
"May cái gì cơ?" cô không hiểu hỏi
"May mắn vì gặp được cô Vân đây" Anh kiên nhẫn nói
" Vậy xem ra là vinh hạnh của tôi rồi" Cô đáp
Thật ra cô vẫn không hiểu, tại sao gặp cô lại là may mắn.
Hai người không nói gì, tiếp tục ngồi thưởng rượu
Thấy cô định uống đến ly thứ hai, anh quay sang nói với cô rằng: "Rượu brandy tuy mới uống thì chưa thấy gì, nhưng nó rất nặng, con gái không nên uống nhiều"
"Cảm ơn anh Tiêu" cô nói xong liền đứng dậy, vừa xoay người bước vài bước, cô chợt quay lại nói: " Xin chào, tôi là Vân San"
Giống như nói cho mọi người đều nghe, nhưng anh biết cô đang nói với anh
Khi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-giai-nhan/3616623/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.