"Vị tiểu thư này, tôi nói vậy chắc cô cũng hiểu nhỉ?"
Người đàn ông ngồi đối diện cô tên Thụy Huân, chẳng biết từ đâu đến lại ngồi trước mặt cô nói năng sành điệu như thế
"Anh nhầm người rồi". Từ lúc ngồi vào bàn chỉ một mình người ông khua tay múa mép cô chưa hề lên tiếng
"Chúng ta đều là người trẻ...." Chưa nói hết câu đã bị câu nói của cô chọc
Hắn cho rằng cô không chịu buông bỏ:
"Nhầm gì chứ, buổi xem mắt hôm nay cô về nói một câu với gia đình một chút, tôi cũng sẽ nói đẹp cho cô mà"
Cặp lông mày đẹp đẽ của Vân San lúc này đã nhíu chặt hết mức: " Tôi không đến xem mắt"
" Vậy cô đến đây làm gì chứ?" Giọng của Thụy Huân tăng vọt khiến cho mọi người đều quay sang nhìn
" Tôi đã bỏ tiền đặt bàn chẳng lẽ không thể ngồi đây sao?"
Lúc này tên Thụy Huân mới nhìn số bàn, mắt hắn mở to liếc qua vài cái
"Thật xin lỗi, tôi nhầm bàn, xin lỗi nhiều nhé, hay để tôi mời cô bữa này để đền bù?" Hắn xấu hổ đến mức nếu có một cái lỗ chắc chắn hắn sẽ chui xuống ngay
"Đền bù thì không cần, chỉ là sau này nhớ đem não khi ra đường " Cô vừa nói vừa nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lẽo khiến hắn run sợ
"Cô..." Đừng có mà không biết điều
Chỉ là chưa kịp nói đã bị ánh mắt và lời nói của mọi người xung quanh nhìn thấu xương, hắn có thể cảm thấy lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-giai-nhan/3616621/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.