Trên đường từ nhà Viên Tang về, y như rằng ở trên xe Đàm Khưu lại luyến thuyên về việc sinh con gái làm Viên Nguyệt đau hết cả đầu, đến mức cô phải chắp tay xin anh ta "Lão Khưu, anh cuồng con gái quá rồi đấy, lỡ đâu lại là một cậu con trai nữa"
Đàm Khưu liền nhảy dựng lên khi Viên Nguyệt nói đứa sau lỡ đâu là con trai tiếp " Không được nói vậy, phải là con gái. Lỡ không phải con gái em cũng phải sinh tới lúc nào có con gái thì thôi"
Điên rồi, điên rồi. Viên Nguyệt sắp bị biến thành gà mái "Này, đừng nói anh bắt em sinh tới lúc nào có con thì thôi đấy? Không ….. không em sẽ tìm bà nhỏ để anh sinh con gái, chứ em sinh không nổi"
Quào, hôm nay lại muốn tìm cả vợ hai cho Đàm Khưu để sinh con gái " Đàm Nhị thái thái lại hào phóng như vậy sao? Không mấy mình kiếm luôn được không? Phòng ngừa đứa bé này là con trai"
Viên Nguyệt đưa bàn tay nhỏ của mình lên ngang tầm mắt, nhìn những còn tay còn trông không của mình, giọng oán trách "Hazz, số tôi thật khổ. Sắp sinh cho chồng đứa thứ 2 rồi, nhẫn kết hôn không có thì thôi nhưng tới nhẫn cầu hôn cũng không có, mà làm gì đã được cầu hôn mà có chứ. Giờ có bầu đứa thứ 2, chồng còn đòi kiếm bà nhỏ nữa, để nhỡ mình không sinh được con trai thì còn bà nhỏ sinh con gái cho. Khổ quá mà"
Nghe mấy lời oán trách kia của Viên Nguyệt, Đàm Khưu chợt rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em/3531497/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.