Mọi,người thấy cô đi một lúc lâu mới quay lại, còn thay một bộ đồ mới nữa. Kết hợp với việc vừa nãy thấy Đàm tổng của họ bế một cô gái bước nhanh về phong làm việc đều dễ liên hệ lại, ai trong khu làm việc trung tâm đều biết đó là Viên Nguyệt.
Tiếng xì xào bàn tán ồn ào giữa khu vực trung tâm, vừa đúng lúc Mạn Di đi qua. Cô đập mạnh tệp văn kiện xuống bàn làm tất cả dồn sự chú ý về phía Mạn Di “ Ở khu vực đầu não mà các người họp chợ à”
Cả phòng lúc này im bặt, nghe rõ được cả tiếng thở của đối phương. Nơi tệp văn kiện này đáp xuống chính là trước mặt Yến Trung “ Vốn dĩ việc này là của Viên Nguyệt, nhưng tay cô ta như cái đùi gà thế kia nên chuyển qua cho anh”
Mạn Di nhìn tay của Viên Nguyệt bị băng tới như vậy rất dễ đoán ra đây là tác phẩm của Đàm Khưu, cchỉ có anh ta mới có năng lực băng tay con người ta ra cái đùi gà như vậy. Việc giao xong, cô ta cũng không có lý do gì mà phải ở lại thêm làm gì.
Viên Nguyệt cảm giác mình bỗng trở thành tội đồ. Cô cười trừ nhìn Yến Trung “ Làm phiền anh rồi, tôi nhất định sẽ không quên ơn này”
Yến Trung chỉ biết thở dài “ Không sao đâu, cô lo bảo dưỡng lại cái đùi gà của cô đi”
Cô đưa cái tay lên ngắm ngắm, cũng đâu đến nỗi. Một tay bị thương mà cô cảm giác cả hai tay đều tàn phế. Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em/3055054/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.