Khó hiểu nhìn nhau một lúc, Viên Tang mới đẩy ghế đứng dậy ra mở cửa. Trở lại dáng vẻ lãnh đạm, khác hẳn dáng vẻ thoải mái đùa giỡn với Viên Nguyệt lúc nãy. Vặn tay nắm mở cửa, người xuất hiện sau cánh cửa khiến anh phải cau mày khó chịu. Đứng nhìn họ như không muốn cho vào nhà. Viên Nguyệt đợi mãi không thấy cháu mình có phản ứng gì, liền vịn bàn đứng dậy đi ra chỗ Viên Tang. Còn đang không hiểu gì cất giọng hỏi “ Ai tới vậy A Tang?”
Viên Tang thấy dì mình cũng đi ra rồi, anh hơi né người qua một bên để dì mình có thể nhìn người đối diện. Viên Nguyệt còn đang ngơ ngác, thì đập vào mắt cô bên ngoài chính là Đàm Khưu và Đàm Tinh. Nét mặt khó xử hiện rõ, nhưng còn chưa để cô lên tiếng thì Đàm Khưu đã lên tiếng trước “ Cách đón tiếp khách của họ Viên cũng thật lạ?”
Viên Tang thấy dì mình thất thần như vậy, liền lên tiếng phá vỡ bầu không khí trước “ Không biết hai vị tới đây giờ này có chuyện gì?”
Đàm Khưu dơ túi táo lên, nhướng mày, còn ngó vào bên trong đã thấy bàn thức ăn dọn sẵn “ Tôi mang đồ qua thăm hàng xóm, không lẽ hai vị không nể tình mời chúng tôi bữa cơm”
Đàm Tinh như phụ hoạ cho chú mình, nắm lấy tay Viên Nguyệt mà lay lay, tỏ vẻ tội nghiệp “ Chị Viên Nguyệt, em lâu lắm rồi không được ăn đồ chị nấu”
Thất thần một lúc, nhìn dáng vẻ của Đàm Tinh đúng là Viên Nguyệt không thể từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em/3055001/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.