Sáng hôm sau, Viên Nguyệt lâu như vậy mới có được một giấc ngủ ngon như vậy. Bước xuống giường vươn vai một cái rồi mới đi về sinh cá nhân. Xong xuôi đâu đấy mới đi ra ngoài phòng khách.
Vừa mở cửa phòng bước ra ngoài, cô như không tin được vào mắt mình. Phòng khách bị con trai cô phá tung rồi, đồ chơi thì vứt khắp nơi. Nhìn qua Đàm Khưu vẫn đang sừng sững quỳ ở chỗ cũ, đầu tóc chắc bị ông con trai vò rù rượi, mặt thâm quầng. Nhìn thấy Viên Nguyệt đi ra liền khóc dở mếu dở đứng dậy chạy tới ôm chân vợ “ Tiểu Mật Mật, anh sai rồi. Lần sau không dám nữa. Đáng sợ quá rồi”
Cố lắm Viên Nguyệt mới nhịn được cười. Cô ngồi xuống vuốt lại cái tổ quạ trên đầu Đàm Khưu “ Biết sợ rồi à?”
Ai mà thấy bộ dạng của Đàm Khưu lúc này chắc sẽ từ chối không nhận đây là chiến thần trên thương trường, lạnh lùng, cao lãnh làm người khác phải nể mỗi khi xuất hiện. Đúng là có vợ vào ai cũng phải khuất phục “ Sợ rồi sợ rồi, em nhìn anh em. Thân tàn ma dại”
Xoa nhẹ vào lưng tên đang ăn vạ, Viên Nguyệt sắp có thêm đứa con trai thứ hai tới nơi rồi “ Được rồi, được rồi. Mau đi chuẩn bị đi, hôm nay anh có cuộc họp quan trọng đấy”
Lúc này Đàm Khưu mới lê thân rũ rượi đi vào trong phòng, Viên Nguyệt chỉ biết lắc đầu nhìn đống chiến trường còn xót lại cùng cậu con trai đang lem nhem của mình. Bế cậu nhóc đi tắm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em/3054957/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.