Edit: Thanh Hưng
Suốt dọc đường từ đường Quảng Minh đến Viện phúc lợi Thái Dương, vô luận Hề Hi ngoan ngoãn lấy lòng như thế nào đều vô dụng, lần này Hạng Việt quyết tâm giáo huấn cô. Cố tình anh còn không nói chuyện, một câu thích mềm không thích cứng, giống như là củ cà rốt treo ngược ở đằng trước con lừa, thấy được nhưng không ăn được, biết rất rõ ràng có khả năng bị đùa bỡn, rồi lại không đành lòng buông tha, Hề Hi cảm giác mình rất ngu xuẩn, vừa muốn nổi giận lại sợ còn có khoan nhượng, nếu như chính mình chọc giận người ta ngược lại sẽ thất bại trong gang tấc, thật là dây dưa không thôi.
Như vậy cũng có thể nhìn ra đối với anh trai Hề Duy, cô khá e sợ.
Xe từ từ lái ra khỏi nội thành, vừa trời mưa lại là thứ bảy, người trên đường dần dần trở nên thưa thớt, ra khỏi Nam thanhhuung Tam Hoàn, hai bên đường xuất hiện từng mảng lớn ruộng lúa mì xanh biếc. Khoảng cách thật không gần, Hạng Việt không dám tưởng tượng nếu như Hề Hi lái xe từ nội thành tới đây dọc theo đường đi sẽ xảy ra chuyện gì. Coi như mấy ngày nữa cô thuận lợi thi được bằng lái, tay mới bình thường cũng không dám lái xe xa như vậy, nói cô cả gan làm loạn thật không oan uổng cô.
"Này!"
"Hả?"
"Coi như tố cáo...... Có thể chờ qua ngày mai mới kiện tội em hay không?" Cũng không cần Hạng Việt hỏi tại sao, cô đã tự mình nói tiếp: "Ngày mai là ngày giỗ của mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-nhat/2170113/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.