“Thật sự phải làm như vậy sao? Chị dâu bên kia…”
Lưu Tử Ngạo trong tay cầm văn kiện được ký ba chữ như rồng bay phượng múa “Trình Diệc Nhiên” do dự hỏi, hỏi như vậy cũng không phải là anhquan tâm đến ý kiến của Mạnh Ảnh, mà là, vì anh đã sớm rục rịch, lo lắng Trình Diệc Nhiên lại thay đổi làm cho anh công dã tràng.
Năm ngoái, khi Mạnh Ảnh chưa là Trình phu nhân, nghe thấy bọn họ muốn động Dương thị, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm lại, trước mặt mọi người ápđảo tinh thần Trình Diệc Nhiên, mà Trình Diệc Nhiên này là tên bị sắcđẹp làm hôn mê thần trí, không những không dạy cô gái của mình, lại cònđem người có công như anh đày đi biên cương để lấy lòng mỹ nhân a… Lúcnày hỏi anh làm sao chịu nổi chứ?
Bây giờ trong lòng nghĩ lại anh vẫn còn rùng mình, đây chính là đau thương mãi mãi trong lòng anh…
Lưu Tử Ngạo nghĩ đến chuyện xưa thê thảm, gương mặt tuấn tú vo thành một nắm.
“Sao?” Trình Diệc Nhiên ngẩng đầu lạnh lùng lướt nhìn Lưu Tử Ngạo, “Thế nào, cậu không muốn làm?”
Làm sao có thể?! Đây chính là cơ hội tốt ngàn năm có một để hạ được Dương thị.
Lão đại, anh mất hứng cũng đừng giận chó đánh mèo sang em a, em là người vô tội nha.
Dĩ nhiên, những lời này Lưu Tử Ngạo không dám nói ra khỏi miệng, gầnđây lão đại quả thật là mất hết tính người, gặp thần sát thần, gặp phậtsát phật, cũng không biết vị kia trong nhà anh lại cho anh cái gì khôngthoải mái. Mạnh Ảnh a Mạnh Ảnh, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi/91181/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.