“Ba có ý gì? Ba rốt cuộc là có ý gì?!” Mạnh Ảnh đùa tất cả văn kiệntrên bàn làm việc xuống đất, đôi mắt như phóng hỏa nhìn Mạnh HoànhNghiệp ngồi phía sau bàn.
Mạnh Hoành Nghiệp dựa vào thành ghế, uống một ngụm trà, cau mày, “Con cuống cuồng chạy tới như vậy là muốn làm gì?”
Cuống cuồng? Mạnh Ảnh tức giận đến mức hai mắt đỏ bừng, hai tay chống lên bàn, thân thể nghiêng về phía trước, nhìn ông, “Ba không cần phảigiả vờ không biết nữa! Ba đầu tư cho Dương Kỳ Ngôn, Ba lại có thể đầu tư anh ấy! Ba đã nói sẽ không tiếp xúc anh ấy, Ba rõ ràng đã nói nhưvậy!!”
Khi Mạnh Ảnh hét lên những lời này, trong hốc mắt dường như đã ẩm ướt.
Mạnh Hoành Nghiệp nghiêm túc đặt mạnh tách trà xuống mặt bàn, nướctrà trong tách tràn ra hơn một nửa, men theo mặt bàn chảy đến tay củaMạnh Ảnh, nước trà ấm nóng, nhưng Mạnh Ảnh chỉ cảm thấy thâm tâm lạnhlẽo.
“Vô liêm sỉ! Chuyện ta muốn làm thì phải khai báo với cô sao? Có đứacon nào nói chuyện với Ba như cô sao?!” Mạnh Hoành Nghiệp dường như còntức giận hơn cả cô, giọng nói hết sức nghiêm khắc.
Trong lòng Mạnh Ảnh liên tục xuất hiện vẻ bi thương, đau lòng nhìnông, “Bây giờ ông mới nhớ tới ông là của Ba của tôi sao, lúc trước thìông đã đi nơi nào rồi?! Tôi có từng nói với ông là ông không cần phảiđụng tới Dương Kỳ Ngôn hay chưa?!”
Mạnh Hoành Nghiệp chỉ vào cửa, nhìn Mạnh Ảnh, lớn tiếng quát cô, “Câm miệng! Bây giờ lập tức cút đi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi/2869817/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.