Bác tài xế kia tìm một người bác đáng tin cậy cho cô, bác tài xế nói, người bác đó từng chăm sóc rất nhiều phụ nữ mang thai, rất có kinhnghiệm.
Lúc Mạnh Ảnh ở bệnh viện toàn do bác ấy chăm lo, có thể nói, bác ấythật rất có kinh nghiệm, chỉ cần nhìn ánh mắt của cô là bác ấy liền biết cô muốn làm gì.
Nhưng Mạnh Ảnh cảm thấy rất kỳ lạ, cô lại không hề có dấu hiệu nônnghén, thế cũng tốt, có thể giảm bớt nhiều đau khổ. Tâm tình của cô dầndần bình phục lại, cái gì cũng không suy nghĩ, vừa nghĩ đến trong thânthể mình đang mang một sinh mệnh bé nhỏ, tâm trạng của cô liền dịu dàngđến không thể tưởng tượng nổi. Cô không có ý định nói cho bất cứ aibiết, suy nghĩ lớn nhất trong lòng cô là cô phải kiên cường tự mình sinh con, đồng thời cũng nuôi dưỡng dạy dỗ đứa bé thật tốt, cô sẽ trao chođứa bé tình yêu thương tuyệt vời nhất, có lẽ làm một người mẹ đơn thân cũng không có gì đáng ngại.
Thời gian ở bệnh viện cũng không khó chịu lắm, cô cực kỳ phối hợp với bác sĩ, có thể ăn có thể ngủ. Cô nghĩ rằng, cô muốn mình thật khỏemạnh, sau đó sinh một đứa con thật khỏe mạnh.
Sau khi xuất viện, cô tiếp tục thuê bác Lý. Cô cần một người chăm lobữa ăn hàng ngày của mình, cô phải cẩn thận bảo vệ đứa bé trong bụngmình, bác sĩ đã nói, thân thể của cô không tốt lắm, rất dễ bị sẩy thai.
Ở nhà quá lâu, Mạnh Ảnh quyết định ra ngoài đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi/2869797/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.