Ngọc Nhi vừa ra đến cửa tiệm cà phê liền thấy chiếc Bugatti quen thuộc dừng ở cách cửa tiệm không xa, cũng không biết đã đợi ở đây từ bao lâu rồi.
Cô thấy vậy liền lững thững đi tới gần rồi ngó vào xem thử, lúc nhìn thấy người ngồi ở ghế lái cô liền ngẩn người.
"Ngôn Cẩn?"
Ngôn Cẩn thấy cô cũng mỉm cười đáp lại rồi nói.
"Thiếu phu nhân, cô xong việc rồi sao? Mau lên xe ngồi đi."
Cô gật nhẹ đầu rồi mở cửa hàng ghế sau ra, Tuấn Nguyên quả nhiên ngồi ở đó rồi, hai mắt anh đang nhắm lại giống như nghỉ ngơi, cô thấy vậy cũng không làm phiền, chỉ khẽ hỏi.
"Sao hai người biết tôi ở đây vậy?"
"Ban nãy lúc chúng tôi lái xe qua đây có nhìn thấy cô đi vào nên sếp tổng liền bảo tôi dừng xe đợi cô."
Ngôn Cẩn giải thích xong lại nhìn tập hồ sơ trong tay cô, làm như lơ đễnh hỏi.
"Thiếu phu nhân, cô làm gì ở đây vậy?"
Ngọc Nhi đang buồn bực không có chỗ xả, lúc này nghe thấy Ngôn Cẩn hỏi vậy liền thành thật nói.
"Tôi đang tìm việc làm, vốn đã thoả thuận xong hết rồi, chỉ việc đến nộp hồ sơ nữa là xong, kết quả lại bị đánh trượt vào phút cuối."
Nói xong cô không nhịn được mà lườm người bên cạnh một cái. Tuấn Nguyên nghe vậy liền mở mắt ra lạnh nhạt nói.
"Đi ra ngoài tìm việc? Hiểu Anh, không lẽ một tập đoàn S.R không nuôi nổi em hay sao?"
Nuôi cô?
Thực ra nuôi cô rất tốn tiền, hơn nữa so với việc để người khác nuôi, cô thích tự đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi-2/1279178/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.