Buổi đấu thầu rất nhanh đã tới, thế nhưng Hiểu Anh lại rề rà ở trong phòng rất lâu cũng không dám đi ra.
Từ sau chuyện đó cô liên tục tránh mặt Tuấn Nguyên, khi ăn cơm cũng cúi gằm mặt cố ăn thật nhanh rồi chạy lên phòng, tình cảnh so với mấy ngày đầu cô vừa tới đây không khác biệt nhau là mấy, chỉ là lần này cô không phải sợ hãi mà là xấu hổ. Lần nào nhìn thấy anh cũng không nhịn được mà đỏ mặt, tim đập nhanh, nhưng đánh chết cô cũng sẽ không thừa nhận là bản thân đã bắt đầu rung động với anh đâu.
"Thiếu phu nhân, thiếu gia nói nếu cô còn không đi ra, vậy cậu ấy sẽ đi trước."
"Cháu ra ngay."
Hiểu Anh nghe vậy vội vã đi chạy ra ngoài, dù sao cũng không phải dự tiệc gì nên trang phục cô mặc rất đơn giản, cũng rất hợp với bộ vest anh đang mặc khiến người khác vừa nhìn liền biết hai người là một đôi, đến lúc cô nhận ra muốn quay lại thay đồ đã muộn, chỉ có thể lẽo đẽo chui lên xe theo anh, chiếc xe rất nhanh liền đưa bọn họ đến buổi đấu thầu.
Bởi vì phải chờ đợi con rùa rụt đầu Hiểu Anh nên lúc hai người tới nơi, sảnh đấu giá đã rất náo nhiệt rồi.
Tuấn Nguyên rất ít khi xuất hiện ở nơi đông người, nhưng với vóc dáng cùng gương mặt nổi bật của anh, chỉ cần xuất hiện liền gây chú ý, càng huống hồ ông chủ của nơi đấu giá là người quen của anh, vừa nhác thấy anh liền đi tới chào hỏi gây nên sự chú ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-em-ca-doi-2/1279138/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.