Vừa đến giờ nghỉ trưa, Mạch Tử liền vội vội vàng vàng lao ra khỏi công ty đi đến chỗ hẹn. Sáng nay không có linh cảm, cậu bèn gọi điện cho một người bạn – học tỷ cùng học khoa thiết kế ở đại học. Học tỷ khi học thiết kế ở đại học rất tốt, tuy rằng bây giờ không công tác trong lĩnh vực này. Nhưng mỗi khi Mạch Tử rơi vào đường cùng thường đi tìm cô nhờ giúp đỡ.
“Mạch Tử, bên này!” Một giọng nữ duyên dáng truyền đến Mạch Tử nhìn theo hướng phát ra âm thanh, đang là giờ nghỉ trưa nên nhiều người đi ra ngoài ăn, nhưng đám người đông nghịt vẫn không che được một bóng dáng xinh đẹp.
Mạch Tử bước nhanh qua, vừa đến nơi liền mở miệng xin lỗi: “San San, chị đợi lâu chưa? ”
Cô gái trước mắt có một mái tóc thật dài, một đôi mắt linh động trên khuôn mặt nhỏ nhắn, cái miệng nhỏ xinh như hoa anh đào cong lên thành một độ cong đáng yêu: “Không sao, mới đến chưa được bao lâu!”
Hai người cùng gọi cơm, trong lúc chờ cơm, Quan San San lật xem phương án thiết kế của Mạch Tử, hai hàng chân mày lá liễu khẽ cau lại: “Mạch Tử, đây là phương án của cậu à? Đừng trách chị nói thẳng, phương án này của cậu hoàn toàn không hề có điểm nhấn. Bây giờ khách hàng đều có yêu cầu rất cao, thứ này vừa nhàm chán vô vị lại chẳng có chút gì mới mẻ thì sao có thể khiến cho người xem chú ý.” Mạch Tử liền làm vẻ mặt thảm thiết: “San San, em biết, nhưng gần đây em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-dung-phu/52244/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.