Mạch Tử đứng trong bếp, qua ô cửa kính nhỏ nhìn thân ảnh xám trắng bên ngoài phòng khách. Cho dù là ở trong khung cảnh đơn sơ như thế này nhưng vẫn không thể giấu được khí thế trời sinh của anh ta. Nhưng trên gương mặt tuấn tú luôn tỏ ra kiệt ngạo bất tuân lại toát ra vẻ từ ái khiến cho Mạch Tử cảm thấy kinh hãi.
Trong ấn tượng của Mạch Tử, Diệp Tử Phàm căn bản không thích trẻ con, thậm chí nói là ghét cũng không ngoa. Nhớ có lần hai người đi nhà hàng ăn cơm, một đứa bé ở bàn bên cạnh quậy phá đổ nước uống vào người Diệp Tử Phàm. Tuy cha mẹ đứa bé đó đã xin lỗi, trẻ con vô tâm, người thường thì ai cũng đều mỉm cười cho qua thế nhưng Diệp Tử Phàm khi đó mặc dù cũng mỉm cười nhưng ánh mắt rất kinh khủng, Mạch Tử có thể cảm nhận được nộ khí cuồn cuộn phát ra từ người hắn.
Vậy mà ngày hôm nay Diệp Tử Phàm lại triệt để vứt bỏ hình tượng, quần áo hàng hiệu bị lưu lại một đống dấu tay đen xì cũng không buồn để ý mà nét mặt vẫn tràn đầy cưng chiều. Một con người cao ngạo nay lại quỳ gối kiên nhẫn giảng giải cách điều khiển xe ô tô cho một đứa bé. Hình ảnh ấm áp kia đập vào trong mắt Mạch Tử khiến cho cậu sợ hãi cùng bất an, có một số bí mật cậu thà để cho nó hư thối ở trong lòng chứ không thể để nó lộ ra dưới ánh mặt trời.
Mặc kệ Diệp Tử Phàm có mục đích gì mà lại xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-dung-phu/52241/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.