Đinh! Cửa quán bị một lực rất mạnh đẩy ra!
“Xin chào…” Tề Lưu Hải chưa kịp chào thì chỉ thấy một bóng đen lao vụt qua người cô như tên bắn phóng thẳng về phía bàn duy nhất có người ngồi trong quán.
Diệp Tử Phàm thấy Mạch Tử vẫn bình an vô sự ngồi trên ghế, gương mặt mang theo ý cười thản nhiên nói chuyện với Thôi Nham và Lý Hàn Mặc, lúc này trái tim đã vọt lên tới tận cuống họng mới từ từ trượt về, cẩn thận đứng cạnh bàn thăm dò.
“Mạch Tử, anh…”
Hàng trăm lý do lẫn lời thoái thác được chuẩn bị tốt trên đường, khi đối diện với gương mặt thanh tú lại nghẹn tại cần cổ không cách nào phát ra tiếng được. Diệp Tử Phàm cẩn thận ngồi bên cạnh Mạch Tử, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay gầy guộc, ngẫm nghĩ rồi vẫn thành thật khai báo: “Mạch Tử, anh và Lưu Đình Đình đính hôn hoàn toàn là kế hoãn binh, diễn trò mà thôi. Anh sẽ không kết hôn với cô ấy, em phải tin anh!”
Mạch Tử dời tầm mắt từ hàng cây ngoài cửa sổ quay lại, lạnh nhạt nhìn Diệp Tử Phàm, không nhìn ra được chút cảm xúc nào.
“Em biết rồi!”
Diệp Tử Phàm tự nhận là rất hiểu Mạch Tử, bất kỳ một ánh mắt, một động tác nhỏ nào của Mạch Tử đều không thể thoát khỏi ánh mắt của hắn. Nhưng hôm nay Mạch Tử chỉ bâng quơ nói một câu lại khiến Diệp Tử Phàm có chút hoảng hốt. Diệp Tử Phàm tình nguyện để Mạch Tử phát giận, mắng mình, chất vấn mình nhưng không muốn Mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-dung-phu/3124251/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.