Nói chuyện với Lục lão gia tử, hàn huyên với vài người quen trong giới, Diệp Tử Phàm tính toán rời khỏi.
Khi đi ngang qua hành lang gấp khúc trong biệt thự, Diệp Tử Phàm nhìn thấy Tạ Thiên Lỗi đằng xa, trong tay cầm theo một ly nước trái cây.
Vì không muốn giáp mặt với Tạ Thiên Lỗi, Diệp Tử Phàm bèn nấp sau một cột đá trên hành lang.
Tạ Thiên Lỗi đi được vài bước thì dừng lại nhìn khắp bốn phía, sau khi xác định không có ai thì lấy một viên thuốc màu đỏ trong túi áo ra thả vào trong ly nước.
Nói đến cũng khéo, vị trí đứng của Diệp Tử Phàm trùng khớp với điểm mù của Tạ Thiên Lỗi. Tạ Thiên Lỗi vốn rất cẩn thận, hành lang này nằm mé bên ngoài biệt thự, hơn nữa lúc này bữa tiệc đang vào lúc cao trào nên tất cả mọi người đều đang tụ tập ở bên trong đại sảnh, căn bản là không có ai đi lại trên hành lang vào lúc này. Chính vì thế nên Tạ Thiên Lỗi mới yên tâm bỏ thuốc ở chỗ này, ai ngờ vừa vặn lại bị Diệp Tử Phàm nhìn thấy.
Khi viên thuốc chìm vào trong nước thì sủi lên ít bọt nhưng rất nhanh ly nước liền trở lại bình thường như không có gì xảy ra. Tạ Thiên Lỗi cong khóe môi cười đắc ý, lập tức đi đến vườn hoa.
Diệp Tử Phàm nhìn theo hướng Tạ Thiên Lỗi bỏ đi thì thấy một bóng hình xinh đẹp đứng bên một hòn núi giả trong vườn hoa.
Tạ Thiên Lỗi đi đến bên cạnh Lưu Đình Đình, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-dung-phu/3124182/chuong-66.html