Về đến nhà, Đoạn Khâm đè Thẩm Vi Tửu trên giường, hôn từ cánh môi rồi chậm rãi xuống dưới.
Tiếng Đậu Đỏ cào cửa xoàn xoạt vang lên bên ngoài, trong phòng, Thẩm Vi Tửu túm chặt ga giường dưới thân, vô lực đón nhận nụ hôn của Đoạn Khâm, lúc Đoạn Khâm tách ra, cô nhẹ nhàng giữ tay anh: “A Khâm, sao anh chỉ hôn em?”
Trên trán Đoạn Khâm đổ mồ hôi, có trời mới biết anh đã phải tốn bao sức lực mới kiềm chế được suy nghĩ của mình, vậy mà lúc này cô còn kéo tay, không cho anh đi, Đoạn Khâm cúi đầu xuống bên tai Thẩm Vi Tửu, dỗ cô: “Lát nữa anh còn tập huấn, chờ anh về được không?”
“Được rồi, anh mau đi đi.” Thẩm Vi Tửu tỉnh táo lại, vùi đầu trên giường, sau đó cảm nhận được nụ hôn của Đoạn Khâm rơi trên cổ mình, cơ thể run lên, sau đó cô nghe thấy tiếng Đoạn Khâm mở cửa đi ra ngoài, Đậu Đỏ cũng thuận thế chui vào phòng, Thẩm Vi Tửu dần tỉnh táo lại, đi vào phòng vệ sinh.
Trong tấm gương của phòng vệ sinh xuất hiện một cô gái, tóc tai lộn xộn, trên mặt hơi đỏ, nơi bị Đoạn Khâm hôn hiện lên màu hồng hồng, Thẩm Vi Tửu phải dùng nước để rửa mặt mới dịu bớt lại.
Buổi tối, Đoạn Khâm về đến nhà thì phát hiện Thẩm Vi Tửu chưa về, Đậu Đỏ cũng không thấy đâu.
Căn phòng trống trải khiến trong lòng Đoạn Khâm căng thẳng, một lúc sau mới dịu lại, anh gọi điện thoại cho Thẩm Vi Tửu, bên kia truyền đến từng tiếng thở nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-doc-nhat/3020018/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.