Nắm đấm của Đoạn Khâm vừa mạnh vừa chuẩn, mỗi một quyền đánh ra, bao cát đều bị bay lên cao, những tiếng hít thở ngày đó dường như biến mất cùng với đường cung của bao cát.
Người đàn ông gồng cánh tay, cơ bắp săn chắc khiến Thẩm Vi Tửu nhìn đến mê mẩn, coi như hiện tại Đoạn Khâm vẫn có năng lực đánh quyền như xưa.
Đoạn Khâm đánh một hồi, cảm nhận được chỗ eo đau nhức, trong lòng mờ mịt, anh như vậy chênh lệch với trước đây quá xa, bên tai lại truyền đến tiếng hoan hô của cô gái.
“Đoạn Khâm, anh giỏi lắm, nhưng em muốn đi ra ngoài chơi, anh đi cùng em được không?”
Trong giọng nói của Thẩm Vi Tửu mang theo một tia tùy hứng.
Nhưng hộ công vẫn luôn giúp Đoạn Khâm vịn lên xe lăn lại rất không đồng ý, tiên sinh vừa bắt đầu tập luyện, sao Thẩm tiểu thư đã gọi tiên sinh ra ngoài chơi chứ.
Thẩm Vi Tửu để ý tới ánh mắt của hộ công, sắc mặt dần trở nên hồng, cô quả thực là tùy hứng, nhưng Đoạn Khâm vừa bắt đầu nên không thể tập luyện quá lâu, cô nhìn về phía Đoạn Khâm, ánh mắt anh thâm trầm và bình tĩnh, không nhìn ra phản ứng gì, Thẩm Vi Tửu khẽ cắn môi, lại nghe thấy Đoạn Khâm nói một câu được.
Đoạn Khâm cởi bao tay ra, nhìn Thẩm Vi Tửu đang ngẩn người: “Còn không đi?”
Đợi đến khi cô đẩy anh ra ngoài, anh mới phát hiện cô không còn phấn khởi như lúc nãy nữa, nói là ra ngoài chơi, nhưng trên thực tế lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-doc-nhat/3019969/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.