Đồng hồ vừa điểm chín giờ tối, Phác Dương Thanh liền mang một bình sữa có độ ấm vừa phải lên phòng, đưa cho nhóc con Tử Hoàng đang ngồi trên giường nghịch ngợm ấy, khuôn mặt không biểu cảm nói
- Sữa của nhóc này, mau uống rồi đi ngủ đi
Tử Hoàng vươn đôi tay ngắn múp múp tròn tròn ra nhận lấy bình sữa, đôi mắt đen to tròn nghiêng đầu sang hỏi anh
- Chú cũng phải đi ngủ chứ? Không lẽ chú định để Hoàng ngủ một mình ?
Phác Dương Thanh nhìn thằng nhóc con đang ôm bình sữa, miệng thì lại giống như đang chất vấn mình cảm thấy có chút đau não. Nhẹ xoa huyệt thái dương, anh trả lời lại
- Đương nhiên là ta sẽ ngủ rồi. Nhưng ta còn phải làm bài báo cáo gửi cho thầy, vì vậy nhóc cứ ngủ trước đi. Một lát nữa ta sẽ ngủ sau
- Vậy chú đi đi, Hoàng uống xong bình sữa rồi sẽ ngủ
Phác Dương Thanh suy nghĩ đơn giản. Cứ cho là dù gì Tử Hoàng cũng thông minh, cho nên chắc chắn nhóc con sẽ không gây rối mình. Vì vậy liền xoa đầu nhóc con ấy, rồi đi đến chiếc bàn học của mình. Khởi động máy tính lên, bắt đầu làm bài báo cáo
Tử Hoàng cũng rất yên phận, không quậy phá, hay gây mất trật tự gì cho anh cả. Mà cậu rất ngoan ngoãn, tự giác cầm bình sữa vừa uống vừa hưởng thụ mùi hương béo ngậy của nó
Ba mươi phút trôi qua, Phác Dương Thanh cảm thấy không ổn... Thật sự rất là không ổn, cảm giác bức bối như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-den-hu/3442553/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.