Ngày thứ hai, chờ đến khi Nhan Hạ tỉnh dậy thì đã gần đến buổi trưa, xoa xoa cái eo đau nhức, cô vén chăn xuồng giường. 
Đi vào phòng tắm, Nhan Hạ nhìn cổ mình trong gương có vài ấn ký, không nhịn được đỏ mặt, hôm qua là cô chủ động mà không nghĩ rằng Lục Phỉ sẽ điên cuồng như vậy. 
Nhìn thoáng qua gương mặt mắc cỡ đỏ bừng của mình, Nhan Hạ lập tức mở vòi hoa sen, tạt nước lên mặt để nó từ từ giảm nhiệt độ xuống. 
Chờ sau khi mọi thứ đều chỉnh tề hết, Nhan Hạ mới rời khỏi gian phòng này. 
Khi cô bước ra khỏi phòng, Lục Phỉ đang làm bữa trưa ở trong bếp, Lục Hạo xem TV nhưng tầm mắt vẫn thỉnh thoảng nhìn về phía thức ăn ở trên bàn, khi thấy Nhan Hạ bước ra, cậu lập tức vội vàng kêu lên:”Mẹ, xấu hổ xấu hổ, mặt trời chiếu đến mông rồi!” 
Nói xong, Lục Hạo còn cố ý đưa tay lên sờ sờ mặt mình. 
Nghe thấy con trai nhạo báng mình, Nhan Hạ bình tĩnh thong dong đi đến trước ghế sofa, đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt cậu:”Xấu hổ nữa cũng là mẹ con.” 
“Đừng nhéo.” Lục Hạo vội vàng cầm tay mẹ, tiếp tục nói:”Con biết tối hôm qua mẹ rất mệt.” 
Nghe được câu này, đáy mắt Nhan Hạ thoáng vẻ lúng túng:”Câu này của con là nghe ai nói?” 
“Ba nói a! Sáng nay con muốn đi gọi mẹ dậy, nhưng ba ói tối qua mẹ bị mệt, không được đi quấy rầy mẹ, mẹ, tối hôm qua mẹ làm cái gì a?” Lục Hạo ngây thơ hỏi. 
“…….” Nhan Hạ lập tức mất ngôn ngữ, cuối cùng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-den-cung-sung-den-tan-cung/854530/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.