"Thiếu chủ, tất cả vũ khí đã vẫn chuyển đi xong, bây giờ cần phải làm gì nữa?"_Thuộc hạ của anh làm xong việc,báo cáo lại.
"Ừm"_Mộ Cẩn Thiên thân ảnh cao nghiêm, lạnh lùng mà sắc bén, anh lười biếng đáp, chỉ là cách nói ngắn gọn đó đã làm cho người ta thấy được vẻ uy nghiêm của một thủ lĩnh đầy uy quyền.
Mộ Cẩn Thiên nhìn xung quanh cả ngôi nhà hoang tàn, anh có cảm giác vẫn còn có người ở đây. Nhưng người đó đang ẩn nấp ở đâu mà chỉ có người đó thấy được anh, còn anh thì không thấy được.
Thuộc hạ đi ra bên ngoài canh gác hết, chỉ còn mình anh ở trong căn nhà hoang.
Đúng lúc đó, một người của nước F bỗng nhiên đứng lên, lấy cây súng đã chuẩn bị sẳn trong người, nhắm vào lưng anh, và.....
- đùng...một cái.
Mộ Cẩn Thiên không bị thương, mà ngược lại người nước F chết ngay tại chỗ.
Lúc này, anh mới quay người lại, nhìn người vừa chết, anh không hề hoảng sợ, nhưng điều làm anh thắc mắc là ai đã nắm chết hắn ta..
Nếu như đúng như dự đoán, ở đây vẫn còn người, anh hét to:"Là ai? Mau ra đây?".
Thường Tiểu Niệm thầm mở miệng:"Phát hiện rồi sao?".
Phát súng vừa rồi, đúng là cô bắn. Cô còn muốn mắng anh, một Mộ Cẩn Thiên tài năng song toàn như vậy mà không biết phía sau có địch sao?
Nếu như cô không có ở đây thì không phải anh bị bắn rồi sao?
Suy nghĩ vừa thoáng xuất hiện, Thường Tiểu Niệm liền gạt bỏ ngay, cô là đang lo cho anh sao.
Không, không cô điên rồi.
Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-cuc-pham-phu-nhan/205274/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.