Khoảng môth lúc sau, cả gia đình Kim Vạn Sanh đều có mặt tại nhà cô, có ai biết rằng cậu bé Mộ Nghiêm đã đứng chờ cả gia đình cô, à không. Chỉ chờ có Mộ Thi thôi, vì cô bé vừa đến nơi, cậu bé đã dẫn tay Mộ Thi đi rồi cả hai đứa đj tọt tọt vào nhà, để đôi vợ chồng Kim Vạn Sanh ngớ ngẩn lắc đầu nhìn theo.
Nhưng rồi vẫn đi vào nhà, Thường Tiểu Niệm thấy Mộ Ly đến vui mừng hết cỡ, chạy ra ôm chằm lấy cô nàng:"Mộ Ly, mình nhớ cậu lắm! Tại sao lâu như vậy rồi mà cậu không đến nhà mình chơi?"
Mộ Ly bị ôm chặt, vẫn tỏ ra vui vẻ, cười đáp:"Cậu thấy đó, mình chẳng những phải chăm con còn phải chăm chồng, làm sao có thời gian để đến chơi với cậu?"
Kim Vạn Sanh bĩu môi:"Không phải là anh chăm con hay sao? Thậm chí em không hề chăm anh, nhiều đêm anh thấy tủi lòng lắm! Nhưng chẳng làm được gì?"
Mộ Ly liếc xéo hắn một cái, bất giác hắn lùi về sau vài bước, cứ sợ sẽ bị ăn thịt.
Thường Tiểu Niệm bỏ Mộ Ly ra, rồi cả hai ngồi xuống, dường như không để ý đến hai ông chồng của mình.
Mộ Cẩn Thiên chợt lên tiếng:"Vạn Sanh, hay là chúng ta đi bar đi?"
Câu nói vừa dứt,liền nhận được ánh mắt thám tình từ cô vợ của mình:"Anh vừa nói gì?"
Mộ Cẩn Thiên sợ sệt, xua tay:"Không,không gì, em cứ nói chuyện tiếp đi"
Thường Tiểu Niệm trừng mắt:"Anh liệu hồn anh với em đó, đừng có mà có những suy nghĩ kia, muốn đi bar sao? Chỉ cần anh dám đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-cuc-pham-phu-nhan/1281689/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.