Thường Tiểu Niệm dùng sức đẩy anh ra, nhưng vô tình làm bản thân ngã nhào ra giường, lại vô ý nhìn thấy gương mặt kia có chút đen tối. Dục vọng lan tỏa khắp nơi, Thường Tiểu Niệm nhanh nhẹn lấy chăn cuốn quanh khắp người, để cô trở thành một cục bột thật to. Mộ Cẩn Thiên đứng cười như kẻ điên:"Em làm gì vậy? Sợ anh ăn thịt sao? Đừng lo, anh chỉ ăn em vào đêm tân hôn thôi".
"Hừ!"
"Ngồi dậy, tìm đồ cho anh mặc đi. Anh muốn đi tắm, cả người anh rất bẩn, sắp có mùi luôn rồi?"
Thường Tiểu Niệm an tâm ngồi dậy, đi tìm đồ cho anh, nhưng làm gì cô có đồ cho con trai. Thường Tiểu Niệm nhìn tổng quát cơ thể anh. Chợt nhớ đến Thường Trình Kiên, hai người cũng gần giống nhau về thân hình, chắc anh mặc vừa quần áo của Trình Kiên.
"Anh đợi em một lát".
Nói rồi, Thường Tiểu Niệm đi ra khỏi phòng rồi đến phòng của Thường Trình Kiên. Cửa vốn không khóa cho nên cô đẩy vào luôn, bắt gặp nhìn ảnh Thường Trình Kiên đang ngồi trên giường xem ảnh của cô, cái gì đây?
Nhìn vô cùng biến thái.
Thường Tiểu Niệm có cảm giác lâng lâng, cô không sợ hãi, nhưng cô có cảm nhận thất vọng làm sao? Đứa em này quá cứng đầu đi.
Thường Trình Kiên nghe tiếng đẩy cửa, ban đầu định hỏi đó là ai? Nhưng mùi hương đặc trưng của cô phất lên. Lắm cho hắn nhận ra ngay, đậy máy tính lại, quay người nhìn cô:"Nếu vào đây để khuyên em từ bỏ thì chị hãy đi đi, em không làm theo đâu?"
"Không! Chị vào đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-chieu-cuc-pham-phu-nhan/1281670/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.