Nửa tiếng sau, trong một quán cà phê có không gian khá đẹp. Như Ý cầm giấy ăn cẩn thận lau mồ hôi trên trán, mà ngồi đối diện với cô chính là Âu Dương Tuyệt với nụ cười điềm nhiên. “Cái này, cái này, cái này…” Âu Dương Tuyệt gọi không biết bao nhiều đồ ăn trên menu, từ lúc vào đây, thì cái này cái kia không ngừng. “Được rồi được rồi.” Như Ý cắt ngang lời của anh ta: “Âu Dương Tuyệt anh gọi cái gì đây, gọi nhiều như vậy anh ăn hết được không?” Âu Dương Tuyệt dừng lại, nhìn cô với ánh mắt kỳ dị, nói “Ai nói tôi ăn một mình?” Như Ý ngây người, nói: “Lẽ nào anh còn hẹn bạn bè khác?” “Không có, chỉ có tôi và cô.” Âu Dương Tuyệt đột nhiên ghé sát bên tai của cô thần bí hỏi: “Lẽ nào anh muốn làm quen với bạn của tôi? Nghe nói, con gái nếu như chủ động muốn làm quen với bạn của người đàn ông đó, chính là thích người đàn ông đó… Cô không phải là…” “Thật xin lỗi, anh Âu Dương Tuyệt vô cùng tự luyến, vô cùng tự đại, tôi không có bất kỳ hứng thú làm quen với bạn của anh, tôi thấy anh gọi quá nhiều đồ ăn sợ anh ăn không hết, vì lo lắng cho anh, bây giờ… Anh có thể coi như tôi chưa nói gì, anh tiếp tục…” Như Ý nói xong, tiếp tục lau mồ hôi trên trán. Âu Dương Tuyệt thấy dáng vẻ này của Như Ý, lẩm bẩm nói: “Cô Như Ý cô thích ăn cái gì? Tôi đến bây giờ cũng không biết.” Như Ý lạnh nhạt nói: “Tôi không kén ăn, anh tùy ý, dù sao là anh ăn…” “Tôi ăn?” Âu Dương Tuyệt ngạc nhiên hỏi: “Cô không ăn?” “Tôi vừa rồi ở nhà Minh… ở nhà tên khốn đó ăn rồi.” Khi Như Ý giải thích, thiếu chút nữa nói ra tên của Minh Ngôn Hạo, bây giờ mấy chỗ này, tên của Minh Ngôn Hạo vẫn là ít nhắc đến thì tốt hơn, mặc dù Âu Dương Tuyệt quen biết Minh Ngôn Hạo. “Ồ, tôi hiểu rồi.” Âu Dương Tuyệt nói xong, nói với nhân viên phục vụ bên cạnh: “Tất cả các món vừa gọi cô đã nhớ chưa?” Nhân viên phục vụ cung kính cười nói: “Nhớ rồi, thưa anh, đặt bây giờ sao?” “Ừm!” Âu Dương Tuyệt khẽ gật đầu nói ra một câu quỷ thần đều khóc: “Đặt ngay, những món vừa gọi đều không cần, số còn lại chính là món tôi gọi.” Như Ý thấy nhân viên phục vụ đó ngạc nhiên đến mức cằm thiếu chút nữa rơi xuống đất, Như Ý cũng ngồi một bên cười khúc khích. Âu Dương Tuyệt này cũng sẽ biết trêu chọc người ta rồi. “Còn có vấn đề gì nữa không?” Âu Dương Tuyệt nhìn nhân viên phục vụ còn chưa rời khỏi, vì thế hỏi. Loading...
Nhân viên phục vụ sững sờ, sau đó bừng tỉnh, cũng bị Âu Dương Tuyệt chọc cười, sắc mặt ửng đỏ, cầm lấy menu mỉm cười ngọt ngào: “Không có vấn đề.” Nói xong thì lui xuống. Động tác của nhân viên phục vụ đó khiến Như Ý ngây người. Đây… cái thời đại gì thế, mình bị trêu đùa mà còn cười vui vẻ như vậy! Âu Dương Tuyệt cười nói: “Em gái này thật dễ thương, sau này nếu như có thời gian, hẹn em ấy ra đây chơi.” Mặt mày Như Ý tỏ ra sự khinh thường nói: “Anh đẹp trai, người ta mới 18 tuổi.” Hai tay Âu Dương Tuyệt để trên bàn, đôi mắt đen láy sâu thẳm nhìn chằm chằm Như Ý, dùng nụ cười ngọt chết người không cần đền mạng nói: “18 tuổi thì sao chứ, hôm sinh nhật 18 tuổi, tôi đã để một chị gái lừa mất lần đầu tiên của mình!” Như ý nghe thấy thế thì lườm Âu Dương Tuyệt nói khẽ: “Anh đẹp trai, đây là nhà hàng nơi công cộng, xin hãy chú ý ngôn từ của anh.” Sau đó Như Ý mỉa mai nói: “Cái loại cậu chủ ăn chơi suốt ngày ở club như anh, đạo đức của anh sớm đã rơi đầy đất rồi, chỗ nào cũng có thể nhặt được…” “Cô làm sao biết, cô lẽ nào lén điều tra cuộc sống riêng của tôi sao?” Âu Dương Tuyệt hoảng sợ nói. “Cút.” Như Ý ghét bỏ nói: “Tôi sao có có sở thích như thế được, với cả, cuộc sống riêng của anh có gì đáng xem, còn không phải mỗi tối bên cạnh lại đổi một cô gái khác sao?” “Đúng thế.” Âu Dương Tuyệt cười gian nói: “Còn nói không có lén tìm hiểu về cuộc sống của tôi, chuyện mỗi tối tôi đổi một người phụ nữ cô cũng biết.” Như Ý vội vàng nói: “Thần kinh, tôi là đoán bừa có được hay không!” “Có chuyện trùng hợp như thế sao?” Âu Dương Tuyệt cười nói. “Chỉ là trùng hợp mà thôi.” Hai người trong lúc nói chuyện, đồ ăn đã được đưa lên, quán cà phê này không chỉ hoàn toàn uống cà phê, mà còn cả các loại đồ ăn tây và đồ trung.” Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, bởi vì Như Ý vốn dĩ đã ăn ở nhà Minh Ngôn Hạo rồi, cho nên cũng không ăn được gì nhiều, chỉ tùy tiện ăn vài miếng rồi buông đũa xuống. Trong lúc nhàm chán, Như Ý quay đầu nhìn ánh nắng gay gắt bên ngoài, hỏi: “Âu Dương Tuyệt, anh gần đây có làm gì không?” “Nuôi heo!” Âu Dương Tuyệt vừa ăn vừa nói. “Cái gì!” Như Ý tưởng mình nghe không rõ, nhắc lại: “Nuôi heo?” “Phải, có gì kì lạ sao?” Âu Dương Tuyệt mỉm cười tùy ý nói. “Một trai đẹp, vậy mà chạy đi nuôi heo, anh nói có kỳ lạ hay không?” Như Ý lườm anh ta: “Anh thật sự… nuôi heo? Anh tại sao đi nuôi heo? Điều này khiến tôi rất bất ngờ.” “Đương nhiên, tôi đã mua một mảnh đất ở đại lục, chuẩn bị xây dựng một trang trại gia súc gia cầm lớn nhất trong nước, hơn nữa đã đặt mười mấy thiết bị máy móc hiện đại từ nước ngoài về…” “Anh bị thần kinh rồi à?” Như Ý hỏi. “Không có, đầu tư là điều bình thường thôi.” Âu Dương Tuyệt hình như nói rất hiển nhiên: “Nếu không lấy đâu ra nhiều tiền như thế để tôi ăn cơm, hơn còn lái xe đẹp như vậy đến đón cô chứ?” Như Ý nghe thế, khẽ gật đầu cảm thấy cũng đúng, sau đó cười nói: “Tôi luôn tưởng anh là phú nhị đại của tập đoàn lớn gì đó.” Âu Dương Tuyệt cười nói: “Tôi sao có thể là người như thế, tôi đều rất chăm chỉ đấy có biết không.” “Ai kêu anh bình thường biểu hiện ra ngoài giống như kẻ ăn chơi nhàn rỗi, công tử đào hoa cả ngày lái xe đi trêu gái chứ.” “Oan uổng quá… Ngoài cô ra, cô lần nào nhìn thấy trong xe của tôi, có cô gái khác ngồi sao?” Âu Dương Tuyệt hỏi. Như Ý suy nghĩ, quả thực mỗi lần nhìn thấy Âu Dương Tuyệt, trong xe đều chỉ có một mình anh ta. Như Ý lạnh lùng nói: “Ai biết được anh, loại chuyện này anh cũng không cần nói cho tôi, cũng không có quyền nên biết, cũng không cần thiết.” Âu Dương Tuyệt khẽ gật đầu, nói: “Được.” Hai người đột nhiên trầm mặc, Âu Dương Tuyệt tiếp tục ăn cơm, anh ta giống như mấy ngày không có ăn cơm vậy, đồ ăn vừa lên thì ăn như hổ đói, chỉ cần nhìn dáng vẻ này của anh ta cũng kinh hồn bạt vía, có điều Như Ý cảm thấy không có gì, ở cùng với Âu Dương Tuyệt cô cảm thấy rất thư giãn, không có dáng vẻ tự phụ, không vui có thể tức giận, vui vẻ thì có thể cười to, nếu như mỗi ngày có thể sống như thế này, thật ra cũng không tồi. Đợi đã, Như Ý mày đang nghĩ cái gì vậy? Cái gì mà tiếp tục như thế này chứ? Lẽ nào mày quên mục đích mày đến Hong Kong rồi sao? Chuyện mày làm tốt mày muốn làm, nghĩ nhiều loại chuyện này như thế để làm gì! Lẽ nào mày định sống ở Hong Kong luôn? Thím Vương phải làm sao? “Đúng rồi, Âu Dương Tuyệt!” Nghĩ đến đây, Như Ý hỏi. “Hửm? Có chuyện gì?” Âu Dương Tuyệt nói. “Anh ở Hong Kong quen biết rất nhiều người phải không?” Như Ý hỏi.
Âu Dương Tuyệt suy nghĩ một chút, cười nói: “Không ít, nhưng cũng không nhiều! Hỏi cái này để làm gì?” Như Ý nói: “Nếu như tôi muốn ở Hong Kong tìm toàn bộ thông tin về một người, có thể tìm được không?” “Cái này phải phụ thuộc vào người đó, xem cô muốn tìm ai? Nếu như cô muốn tìm người đứng đầu Hong Kong, vậy rất đơn giản, lên mạnh tra, sẽ có toàn tư liệu thứ liên quan về ông ta, biểu dương ông ta…” Như Ý lườm Âu Dương Tuyệt, nói: “Anh tưởng tôi đang đùa với anh sao?” “Đương nhiên không phải, chỉ là… cô muốn tìm ai?” Như Ý suy nghĩ rồi nói: “Tôi muốn tìm người giống như tôi, cùng tên cùng họ, cũng là nữ.” Âu Dương Tuyệt trợn to mắt, nhìn cô, tưởng cô đang đùa. “Cô hôm nay chưa uống thuốc à.” Một lúc sau, Âu Dương Tuyệt giơ tay sờ trán của Như Ý, sau đó nghiêm túc nói: “Tiêu rồi, nóng như vậy, chắc đã sốt đến hỏng đầu rồi, không cứu được, lập tức gọi cấp cứu…” “Cút cút cút…” Như Ý thô lỗ đánh rơi tay của Âu Dương Tuyệt, nói: “Tên khốn, anh không tin lời tôi nói?” “Tin? Sao lại không tin…” “Tin, vậy sao không giúp tôi?” “Ai nói không giúp cô, tôi đã giúp cô rồi, tôi còn biết người đó ở đâu.” Như Ý kinh ngạc, sau đó kinh hỷ hỏi: “Anh biết người tên Như Ý đó ở đâu sao? Lẽ nào Hong Kong còn có một người giống tôi tên là Như Ý sao?” Âu Dương Tuyệt cao ngạo gật đầu: “Tôi đương nhiên biết.” “Ở đâu?” “Xa tận chân trời gần ngay trước mắt, cô Như Ý không phải chính là cô… sao.” Âu Dương Tuyệt búng nhẹ một cái vào chóp mũi của Như Ý. “WTF!” Từ rất lâu, Như Ý cuối cùng cũng phát ra một câu thô lỗ lần 1, nói xong cô mới tỉnh táo lại, vội vàng ngồi thẳng người, lẩm bẩm nói: “Thục nữ, hình tượng thục nữ của tôi suýt chút nữa bị phá hỏng rồi.” Cô sau đó tức giận trừng mắt với người đàn ông tuấn tú này, đang chuẩn bị mở miệng, Âu Dương Tuyệt vậy mà nói một câu khiến cô thiếu chút nữa nhảy lầu. “Cô ở trước mặt tôi sớm đã không có chút hình tượng nào rồi, cho nên, cô không cần kiêng kỵ như vậy, cho dù cô ở đây giở trò lưu manh, tôi cũng cảm thấy rất bình thường, không đùa mới không bình thường đấy.” “Trêu cái đầu nhà anh.” Như Ý đánh một trận loạn xạ lên người của Âu Dương Tuyệt, mãi đến khi Âu Dương Tuyệt đầu hàng, cô mới bỏ qua cho anh ta. “Được rồi được rồi, tôi biết sai rồi, cô tha cho tôi đi, bà cô ơi.” Âu Dương Tuyệt cười nói. “Tên khốn!” Như Ý tức điên, chỉ đành không quay đầu lại, không nhìn anh nữa. “Giận rồi sao?” Âu Dương Tuyệt đột nhiên áp sát đến, cười nói: “Như Ý, có ai đã nói dáng vẻ tức giận của cô, rất hay, rất đẹp… rất đáng yêu!” “Đáng yêu cái đồ quỷ nhà anh!” Như Ý lạnh lùng nói. “Được rồi được rồi, không nên tức giận, đợi chút anh đây dẫn em đi khu vui chơi chơi, ngoan!” Âu Dương Tuyệt dừng giọng điệu dỗ trẻ con khiến Như Ý bật cười. “Âu Dương Tuyệt, anh có thể nghiêm túc một chút hay không, tôi đang nói chuyện nghiêm túc với anh đấy.” Như Ý nhìn dáng vẻ cười cợt thích thú của Âu Dương Tuyệt, đột nhiên cảm thấy lại không mắng được nữa, chỉ đành bỏ qua, thở dài một tiếng, nói: “Bỏ đi, coi như tôi chưa từng nói…” Âu Dương Tuyệt đột nhiên lại cười hả hả, nói: “Tôi bây giờ cũng rất hiếu kỳ, bên trong chuyện này, rốt cuộc có ý nghĩa gì, có thể khiến cô Như Ý xinh đẹp này để tâm như thế, lẽ nào… Cô muốn tìm tình lang của cô phải không? “Âu Dương Tuyệt, anh còn như thế nữa, tôi lập tức đứng dậy rời khỏi đây.” Sắc mặt của Như Ý lạnh lùng, không giống nói đùa. Cô thật sự sắp tức đến phát nổ rồi, Âu Dương Tuyệt từ khi nào trở nên thích trêu chọc như vậy. Âu Dương Tuyệt lại cười nói: “Được rồi được rồi, đừng tức giận nữa… Mặc dù dáng vẻ tức giận của cô quả thật rất đáng yêu, nhưng con gái mà tức giận nhiều, da rất dễ bị nhăn, dễ bị lão hóa, chuyện này… Tôi giúp cô hỏi thử.” “Thật sao?” Như Ý hỏi. Cô có chút không dám tin Âu Dương Tuyệt sẽ dễ dàng giúp cô như thế. “Không giả được!” Âu Dương Tuyệt cười nói: “Quan hệ của hai chúng ta là cái gì chứ, chút chuyện nhỏ này, đương nhiên không thành vấn đề.” Muốn ói… Nếu như không phải có chuyện muốn nhờ anh ta, Như Ý hận không thể xông lên cào cho rách cái mặt đẹp trai tinh tế của Âu Dương Tuyệt, thật sự là một tên khốn…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]